(ĐSPL) – Theo lời bà Doãn Thị Bình (bác ruột bé Lộc), trước kia, bố Lộc là người vô cùng yêu thương con, mọi việc chỉ thay đổi từ khi bố cháu có nhân tình về ở chung…
Sáng 19/3, có mặt trong đám tang của bé Đỗ Doãn Lộc (8 tuổi, ở phố Nhà Chung, phường Tiền An, tỉnh Bắc Ninh) – người bị chính bố đẻ bạo hành dã man dẫn đến tử vong, bà Doãn Thị Bình (chị gái của mẹ cháu Lộc) không ngừng khóc nức nở vì xót thương cho đứa cháu trai bé nhỏ bất hạnh. Là người đã nuôi cháu Lộc từ khi lọt lòng, khi biết cháu mình bị đánh đập nhiều lần, trận nặng nhất gần đây đã khiến cháu tử vong, bà Bình là người xót xa hơn ai hết.
Những người dân trong khu phố Nhà Chung đến dự đám tang của cháu Đỗ Doãn Lộc. |
Nhìn di ảnh của đứa cháu trai, bà không cầm được nước mắt. Theo lời kể của bà, ông Đỗ Văn Lợi (sinh năm 1968, bố của cháu Lộc) vốn là người rất mực yêu thương và hay xót con. Đó cũng là lẽ thường tình, bởi ông Lợi đã qua 3 đời vợ mới có được đứa con trai là Lộc. Thế nhưng, tình yêu thương của người bố dành cho con dường như bị rạn nứt, sứt mẻ kể từ khi ông Đỗ Văn Lợi có nhân tình, rồi thêm cả 3 đứa con riêng của nhân tình về sống chung trong căn nhà nhỏ cuối phố Nhà Chung, phường Tiền An – Bắc Ninh.
“Kể từ khi có người đàn bà nhân tình cùng 3 đứa con riêng của bà ấy về sống chung nhà, sự xáo trộn trong gia đình bắt đầu xuất hiện. Bố của Lộc thường xuyên đánh con. Rất nhiều lần cháu tôi đã bị đánh đến thâm tím mặt mày.
Theo thông tin mà tôi được biết, hôm cháu Lộc bị đánh, còn có sự tham gia của nhân tình. Hôm ấy, bố cháu chỉ đánh cháu vào mông, cháu sợ quá nên trốn vào gầm giường, nhưng chính nhân tình của bố cháu đã lôi cháu ra, dùng giẻ nhét vào mồm để cho cháu không kêu lên được, rồi dùng chày giã cua đánh cháu” – bà Bình nức nở kể lại.
Bà Doãn Thị Bình khóc nức nở khi kể về đứa cháu trai bất hạnh. |
Đám tang của cháu Đỗ Doãn Lộc được tiến hành vào ngày 19/3 trong không khí ảm đạm bao trùm. Rất nhiều người dân xung quanh khu phố cũng đã đến để thắp hương cho cháu Lộc, ai ai cũng bày tỏ sự xót thương khi chứng kiến sự ra đi trong đau đớn của Đỗ Doãn Lộc.
Theo lời kể của những người dân xung quanh, Lộc là cậu bé hiền lành, ngoan ngoãn. Cũng có nhiều người biết cháu hay bị đánh, nhưng hầu như không ai dám can ngăn, một phần vì nghĩ bố dạy con nên thôi, một phần vì mỗi lần đánh con, ông Lợi đều đóng kín cửa để không ai can thiệp được.
Ông Thắng (anh trai của bố cháu Lộc - người mặc áo da cam) là người đã bế cháu Lộc đi cấp cứu. |
Ngày 15/3 có lẽ là ngày khó quên đối với những người dân tại khu phố Nhà Chung. Một người dân tại đây vẫn còn nhớ như in cảnh bác Thắng (anh trai của bố cháu Lộc) vội vàng bế cháu đi cấp cứu, khi ấy người cháu Lộc đã mềm ra. Nhưng có lẽ, ít ai ngờ rằng, chỉ sau 3 ngày cấp cứu tại bệnh viện Việt Đức (Hà Nội), Lộc đã không thể qua khỏi. Cháu Lộc ra đi chấm dứt quãng thời gian bị bạo hành khi sống trong “địa ngục trần gian” là chính ngôi nhà của mình, để những người yêu thương Lộc phải đau đớn tự an ủi rằng, cháu ra đi cũng là để bắt đầu một cuộc sống mới vui vẻ và hạnh phúc hơn.
Anh Thư