Hôm nay (9/9), TAND tỉnh Khánh Hòa mở phiên tòa phúc thẩm xử vụ Nguyễn Trường Thọ (sinh năm 1990) hiếp dâm em vợ, khiến em vợ bị thương tích 17\%.
Bị cáo Nguyễn Trường Thọ tại phiên tòa sơ thẩm ngày 30/6. |
Trước đó, bị cáo Thọ bị TAND TP Nha Trang xử phạt hai năm tù, mức án thấp nhất của khoản 1 Điều 111 BLHS.
Sau phiên tòa sơ thẩm, người bị hại kháng cáo yêu cầu tăng nặng hình phạt vì cho rằng mức án hai năm tù là quá nhẹ, chưa tương xứng với tính chất hành vi phạm tội. Bị cáo phạm tội rất nguy hiểm, mất nhân tính, xâm phạm nghiêm trọng đến danh dự, nhân phẩm và sức khoẻ của bị hại, không gì có thể bù đắp được.
Ngoài việc án sơ thẩm xử nhẹ, trong vụ này có thể tòa đã bỏ lọt hai tình tiết tăng nặng- yếu tố để xử bị cáo mức án nặng hơn.
Phạm tội quyết liệt đến cùng
Hồ sơ vụ án thể hiện, chiều tối ngày 27/10/2013, sau khi chở vợ từ nhà mẹ vợ về, Thọ đã nảy sinh ý định quay lại nhà mẹ vợ để hiếp dâm em vợ. Khi đến nhà mẹ vợ, thấy em vợ (tên S.) đang ngồi xem ti vi ở phòng khách, Thọ giả vờ đến gần hỏi vợ mình đã về chưa. Do trước đây Thọ đã nhiều lần rình S. tắm, lẻn vào phòng ngủ của S. giở trò nên lần này thấy anh rể, S. sợ và trả lời không biết rồi bỏ chạy vào phòng của mẹ. Nhưng Thọ vẫn theo vào. Bà mẹ vợ hỏi Thọ đã chở vợ về chưa, sao còn xuống đây. Thọ không nói gì mà bỏ đi. Thấy vậy, S. ra khóa cổng rồi vào phòng khách tiếp tục xem ti vi.
Tuy nhiên, đi một đoạn, Thọ lại quay lại nhà mẹ vợ. Thấy cổng khóa, Thọ bỏ xe máy và dép bên ngoài rồi trèo qua hàng rào B40 để vào nhà.
Nhìn thấy S. đang ngồi xem ti vi trong phòng khách, Thọ xông vào ôm S. sờ mó loạn xạ. S. la lên: “Mẹ ơi cứu con, thằng Thọ nó xuống hiếp dâm con nè! Mẹ cứu con!”. Lúc này, mẹ của S. chạy ra thấy Thọ đang kẹp cổ lôi S. vào phòng ngủ gần đó. Bà cầm tay S. kéo lại và nói Thọ buông S. ra nhưng Thọ không buông. Bà chạy ra sân kêu la mọi người tới cứu giúp.
Thọ kéo S. xuống nhà bếp đè S. xuống, cởi hết quần áo của S. ra. S. cố chống cự và kêu la thì Thọ dùng miệng cắn vào ngực và người S. rồi dùng tay móc vào vùng kín của S.. Cùng lúc này, mẹ S. chạy vào thấy Thọ đang nằm đè lên người của S.. Bà liền lấy cây sắt đánh vào lưng Thọ. Thọ buông S. ra. Bà kéo S. dậy và đưa S. lên nhà mặc lại quần áo, còn Thọ mở cửa sau bếp và trèo rào bỏ chạy.
Theo kết luận giám định, nạn nhân tuy chưa bị tổn thương màng trinh nhưng bị khá nhiều vết thương, trong đó có những vết thương ở núm vú, vết xước giữa ngực; màng trinh có vết xước đỏ bầm rỉ máu…, tỷ lệ thương tật vĩnh viễn 2\%. Ngoài ra, nạn nhân còn bị hội chứng suy nhược thần kinh, tỷ lệ 15\%. Tổng cộng thương tật là 17\%.
Có bỏ sót tình tiết tăng nặng?
Bản án sơ thẩm số ngày 30/6/2014 của TAND TP Nha Trang tuyên phạt bị cáo Thọ hai năm tù về tội hiếp dâm, theo khoản 1 Điều 111 BLHS. Theo tòa, bị cáo có có tình tiết giảm nhẹ và không có tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự nào.
Có ý kiến cho rằng trong vụ này, TAND TP Nha Trang đã bỏ sót hai tình tiết tăng nặng theo Điều 48 BLHS.
Thứ nhất là tình tiết cố tình thực hiện tội phạm đến cùng. Hành vi của Thọ là hết sức nguy hiểm, ngay trước mặt mẹ vợ, cố tình thực hiện việc hiếp dâm em vợ đến cùng. Điều này thể hiện ở việc Thọ đã lôi em vợ từ phòng khách đến phòng ngủ rồi đến nhà bếp cùng với hành vi sờ mó, kẹp cổ, cởi đồ, rồi dùng miệng cắn vào ngực, dùng tay móc vào vùng kín và nằm đè lên người để thực hiện hành vi. Trong khi bị hại đã la lên và mẹ vợ cũng kêu cứu thì Thọ vẫn thực hiện quyết liệt, chỉ dừng lại khi bị cây sắt đánh vào lưng. Đây là việc cố tình thực hiện tội phạm đến cùng theo điểm e khoản 1 Điều 48 BLHS. Bị cáo chưa thực hiện được hành vi giao cấu là khách quan, ngoài ý muốn vì đã bị mẹ vợ đánh và ngăn chặn.
Thứ hai là bỏ sót tình tiết tăng nặng phạm tội có tính chất côn đồ. Theo kết luận giám định pháp y, nạn nhân bị đa chấn thương, hiện tại màng trinh chưa bị tổn thương, để lại sẹo xây sước da và bầm tụ máu vùng ngực, vùng bụng, vùng cánh tay, sẹo liền…, tỷ lệ thương tật vĩnh viễn 2\%. Ngoài ra, nạn nhân còn bị hội chứng suy nhược thần kinh, tỷ lệ 15\%. Tổng cộng thương tật là 17\%, xếp hạng thương tật vĩnh viễn.
Hành vi phạm tội của bị cáo vừa xâm phạm đến nhân phẩm, đồng thời xâm hại đến sức khoẻ của người phụ nữ. Bị cáo thực hiện hành vi ngay khi có sự can ngăn của mẹ vợ, điều này thể hiện ý muốn phạm tội quyết liệt, đến cùng. Hành vi phạm tội của bị cáo rõ ràng có tính chất côn đồ - một tình tiết tăng nặng trách nhiệm hình sự quy định tại điểm d khoản 1 Điều 48 BLHS. Cấp sơ thẩm không áp dụng tình tiết này là không đánh giá hết tính chất và mức độ nguy hiểm của hành vi côn đồ của bị cáo.
Hy vọng trong phiên tòa phúc thẩm hôm nay, TAND tỉnh Khánh Hòa sẽ xem xét thấu đáo vụ án để có mức hình phạt tương xứng với hành vi phạm tội mang tính quyết liệt, thú tính của bị cáo.