(ĐSPL) - Học vấn ít, siêng ăn nhác làm, ghen tuông vô cớ khiến hai vợ chồng thường xuyên xảy ra cự cãi. Sau đó, Nhàn ra tay giết người vợ một cách dã man rồi uống thuốc sâu tự vẫn nhưng không chết.
Ngày 27/6, TAND tỉnh Đồng Nai xét xử lưu động sơ thẩm vụ án hình sự ở xã Phước Tân, TP.Biên Hòa, Đồng Nai đã tuyên phạt bị cáo Phạm Văn Nhàn (44 tuổi ngụ tại huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai) 19 năm tù về tội giết người, buộc bị cáo phải bồi thường cho phía bị hại 105 triệu đồng.
|
Bị cáo Phạm Văn Nhàn trước vành móng ngựa. |
Ly thân vẫn dọa giết vợ nếu có người đàn ông khác
Theo cáo trạng, Nhàn và chị Cao Thị Ánh Tuyết là vợ chồng. Trước đó, Nhàn và Tuyết đều là người đã có gia đình nhưng đã ly hôn. Trong quá trình sống chung, Nhàn và Tuyết thường xảy ra mâu thuẫn nên đến khoảng tháng 9/2013, Tuyết làm đơn ly hôn. Khi Nhàn biết Tuyết quyết định ly hôn, hắn lấy một số đồ đạc trong nhà như máy giặt, bàn ghế đem bán lấy tiền rồi bỏ về ở cùng cha mẹ đẻ tại ấp Bùi Chu, xã Bắc Sơn, huyện Trảng Bom.
Mặc dù đã về nhà cha mẹ đẻ nhưng Nhàn lại nghi ngờ và đe dọa sẽ giết chết chị Tuyết nếu chị có quan hệ với người đàn ông khác. Khoảng 19h ngày 20/10, Nhàn chạy xe máy đến nhà cũ của 2 vợ chồng, lẻn vào chuồng heo để theo dõi Tuyết. Khoảng 20h, khi thấy chị Tuyết vừa cởi đồ chuẩn bị đi tắm thì hắn đi vào ôm chị Tuyết và xin Tuyết đừng đòi ly hôn. Chị Tuyết xô Nhàn ra và nói “Tôi với anh không còn gì nữa”. Lúc này Nhàn nảy sinh ý định giết Tuyết nên hắn vào bếp lấy con dao thái. Khi Tuyết đang quay lưng trong buồng tắm, Nhàn dùng dao đâm một nhát vào lưng Tuyết. Chị Tuyết ngã xuống, hắn dùng tay đỡ và tiếp tục đâm 1 nhát nữa vào cổ chị Tuyết làm nạn nhân gục tại chỗ.
Thấy vợ chết, hắn liền bế vào phòng ngủ, lấy khăn lau máu, mặc quần áo, đắp mền, thả mùng xuống. Sau đó, hắn lấy gói thuốc trừ sâu pha với nước rồi tự tử, sau ba lần uống thuốc trừ sâu, hắn lên nằm ôm vợ. Khoảng 10 phút sau, hắn dậy lấy xe chạy về nhà cha mẹ đẻ rồi bất tỉnh ở đó. Hắn đã được gia đình phát hiện, đưa đi cấp cứu.
Siêng ăn nhác làm, ghen tuông vô cớ
Nhàn sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo, Nhàn chỉ học hết lớp 1 rồi nghỉ. Lớn lên Nhàn làm thuê, làm mướn rồi kết duyên với cô gái nhà bên. Với bản tính ngang ngược, nóng nảy cục cằn Nhàn khiến cho vợ không chịu nổi đành dứt áo ra đi bỏ lại cho mẹ Nhàn nuôi hai đứa con.
Sau khi chia tay vợ đầu, Nhàn gặp Tuyết, cả hai đều đã qua 1 lần đò nên khi gặp người cùng cảnh ngộ, họ nhanh chóng đến với nhau. Cuộc sống của hai vợ chồng thời gian đầu khá êm đềm và nhẹ nhàng. Trong căn nhà nhỏ luôn rộn tiếng cười, chồng chăn nuôi heo, vợ bán bún, cuộc sống cũng có đồng ra đồng vào, nếu không muốn nói là khá dư dả. Vợ chồng càng vui hơn khi lần lượt đón 2 cậu con trai kháu khỉnh chào đời.
Nhưng cuộc sống càng về sau càng phát sinh nhiều mâu thuẫn do Nhàn ngày càng bê tha không chịu làm ăn, suốt ngày đi đá gà, đi chơi, chị Tuyết khuyên can mà không được. Nhàn lại thấy vợ ngày càng xinh đẹp, có duyên nên hắn về nhà là ghen tuông vô cớ rồi gây sự hành hạ đánh đập vợ. Không chịu được cảnh người chồng vũ phu, “siêng ăn nhác làm” nên Tuyết đã quyết định ly hôn.
Theo người nhà của Tuyết cho biết, sau khi biết Tuyết gửi đơn ly hôn, Nhàn đã đến nhà hăm dọa bắt Tuyết phải giao nộp cho Nhàn số tiền 200 triệu đồng thì Nhàn sẽ tha, nếu không, hắn sẽ giết Do quá sợ hãi nên sau đó, Tuyết gửi đơn cầu cứu lên cơ quan công an nhờ can thiệp.
Trước tòa, Nhàn cúi đầu khóc lóc cho rằng mình quá thương yêu vợ con nên muốn xin vợ quay về chứ lúc đầu không có ý định muốn giết vợ. Khi hắn ngước lại nhìn hai cậu con trai mang vành khăn tang trắng, hắn vội ngoảnh đi và quẹt nước mắt. Hắn nói, khi giết vợ xong hắn muốn tự vẫn để đi theo vợ nhưng nghĩ còn 2 con nên hắn cố sống để nuôi con.
Mẹ của Nhàn cũng xin tòa giảm nhẹ hình phạt cho con trai mình để có cơ hội trở về nuôi hai đứa con còn trẻ dại vì bà đã già, cũng gần đất xa trời. Hiện tại cuộc sống của mấy bà cháu rau cháo nuôi nhau, ai cho gì thì ăn cái đó, sống lay lắt qua ngày vì cha Nhàn bệnh nặng nằm liệt giường đã hơn 6 năm.
Còn mẹ của chị Tuyết chỉ biết nhìn di ảnh con mà khóc, bà nói rằng phải tử hình Nhàn thì con bà mới nhắm mắt được. Bà Tí xót xa: “Tối đó tôi kêu con gái qua ăn bánh bèo, ai ngờ tôi ngủ quên, tới khuya tỉnh dậy vẫn không thấy nó qua. Tôi chạy qua nhà thì thấy cửa trước khóa, nhưng sau nhà vẫn có ánh đèn hắt ra. Tôi đi ra sau nhìn vào nhà tắm thấy máu nên bần thần nghĩ con tôi đã bị giết liền gọi con trai qua phá cửa vào trong. Bật đèn nhà lên thấy nó nằm im trên giường, chân tay đã tím tái, nghĩ chuyện không lành kêu con trai đưa nó đi cấp cứu nhưng không kịp nữa, con tôi đã chết. Con tôi nó hiền lắm, nó chăm chỉ vậy mà chồng nó giết nó”, bà nghẹn ngào trong tiếng nấc.
|
Mẹ Tuyết chỉ biết nhìn di ảnh của con mà khóc. |
Hai đứa trẻ con Tuyết và Nhàn mới chỉ 10 tuổi và 7 tuổi đưa ánh mắt ngơ ngác nhìn cha chúng. Chúng mon men tới gặp cha để ăn ủi cha nhưng không gặp được. Khi thấy cha nói lời nói sau cùng, cả hai anh em cũng rưng rưng nước mắt. Nhưng các em còn quá nhỏ để hiểu cuộc đời các em sẽ có nhiều chông gai phía trước khi mẹ mất, cha vướng tù tội. Nhìn cảnh hai đứa con thơ bơ vơ nhiều người dự tòa rơi lệ.
Hội trưởng hội phụ nữ ở địa phương gia đình chị Tuyết cho biết: “Tuyết là người hiền lành, xưa nay chẳng xích mích với ai. Cô thương chồng con lắm nên lo làm lụng, bán bún, rồi làm quần quật cả ngày, còn chồng thì sáng nào cũng quần áo là lượt đi ngồi quán cà phê. Xuống dưới ấp hỏi là biết ai ngoại tình liền. Cô Tuyết mất ai cũng thương xót, cô buồn phiền chuyện nhà nên cũng hay tâm sự với chúng tôi. Đã ly thân mà hắn còn về hành hạ Tuyết nên cô ấy quyết ly hôn để giải thoát, ai ngờ”.
Link bài gốcLấy link
https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/nghi-vo-ngoai-tinh-dam-chet-roi-uong-thuoc-sau-tu-sat-a38557.html