(ĐSPL) - Chỉ với một đêm ân ái bên sếp tôi đã có mọi thứ tôi cần mà đáng lẽ những thứ đó phải thuộc về tôi từ rất lâu rồi. Tôi chưa chồng, không có bất cứ sự ràng buộc nào. Gã sếp ấy cũng chưa có vợ con… nên việc chúng tôi đến với nhau không có gì là sai trái, không ngoại tình, không ghen tuông.
Cuộc sống của những người không có tiền, không có quyền, mối quan hệ lại hạn hẹp thì chẳng bao giờ dễ dàng cả. Từ chuyện tình yêu, cho đến công việc đều cần có nền tảng. Tôi 25 tuổi, có ngoại hình xinh xắn, tốt nghiệp đại học loại giỏi nhưng suốt 1 năm qua vẫn phải chật vật kiếm sống bằng đủ thứ nghề vặt vãnh như gia sư, làm chân sai vặt trong công ty… những công việc chẳng hề liên quan đến chuyên ngành học của tôi.
Khi tôi gặp lại thầy dạy của tôi trong những năm tôi học đại học, thầy cười một lúc lâu rồi tâm sự: “Sau khi tốt nghiệp đại học ai cũng sẽ trải qua những giai đoạn hoang mang, có người sẽ thấy sốc. Bởi cuộc sống giống như một cuộc chơi, có kẻ thắng người thua. Khi các em ngồi trên ghế nhà trường nghĩa là các em đang được bao bọc bởi những người thầy, người cô. Nhưng khi các em rời khỏi mái trường là các em phải tự lập, một mình chống chọi với bao người trong cuộc sống.
Học giỏi, thông minh không đảm bảo rằng em sẽ sướng. Mọi thứ còn có vận may và những hỗ trợ xung quanh. Rồi sau này trong cuộc sống em sẽ thấy có rất nhiều người mà trước kia em nghĩ họ kém cỏi, nhưng họ sẽ làm giám đốc. Còn những người em luôn thần tượng vì họ tài giỏi thì suốt đời lại chỉ làm quân. Đó không phải là sự bất công, mà đó là quy luật của cuộc sống. “Thời thế sinh anh hùng”, em không nên bất mãn hay nản lòng hãy chấp nhận nó và tự mình vươn lên…”.
Chỉ với một đêm ân ái bên sếp tôi đã có mọi thứ tôi cần mà đáng lẽ những thứ đó phải thuộc về tôi từ rất lâu rồi. (Ảnh minh họa). |
Lời thầy khuyên tôi năm đó khiến tôi có động lực quyết tâm. Nhưng rồi chẳng được lâu, những khó khăn liên tiếp chồng chất đẩy tôi đến bước đường sai trái. Không chấp nhận việc “thất nghiệp” trong khi tốt nghiệp loại ưu tôi sinh ra chán nản, không còn niềm tin vào cuộc sống nữa. Nhiều lần tôi toan cầm tấm bằng đại học trên tay xé nát thành trăm mảnh nhưng nghĩ đến gia đình, nghĩ đến người cha già, mẹ yếu đã bao năm vất vả nuôi tôi ăn học, tôi lại chùn tay, lau đi những giọt nước mắt và bắt tay vào việc “làm giàu từ nhan sắc”.
Tôi chấp nhận làm chân sai vặt ở một công ty nọ chỉ mong sẽ có cơ hội tiếp cận với gã giám đốc vốn nổi tiếng “dê già” trong thương trường. Tôi tin với nhan sắc cộng với tài ăn nói của mình sẽ “hút hồn” được gã “dê già” ấy. Vậy là tôi nhẫn nhịn chịu đựng suốt 4 tháng trời làm “ô sin” cho hàng chục nhân viên ở đây, cuối cùng cũng có cơ hội lọt vào “tầm ngắm” của anh ta.
May mắn hôm đó tôi được một chị làm bên phòng kinh doanh nhờ mang hợp đồng cho sếp ký vì chị ấy bận chút việc. Thấy cơ hội đã đến tôi vội vào nhà vệ sinh trang điểm lại, thay bộ váy đẹp tôi đã chuẩn bị sẵn từ bao lâu nay. Bước vào phòng sếp với ý chí quyết tâm, tôi cố gắng thể hiện tất cả những gì sẵn có. Rất nhanh chóng gã sếp đã rơi vào cái bẫy tôi bày ra. Khi tôi còn chưa kịp bước chân ra khỏi phòng thì gã gọi tôi “Cô kia qua lại. Cô là nhân viên mới? Cô làm bên phòng ban nào, tôi chưa gặp bao giờ?...”. Những lời gã sếp nói nằm trong dự tính của tôi. Vì thế một màn kịch nữa lại được mở ra. Chẳng bao lâu những lời nói đường mật, cơ thể nóng bỏng của tôi đã dẫn gã ta sập bẫy tình.
Tôi nhanh chóng được đưa lên làm thư ký riêng. Điều này lại càng dễ dàng, vì với ngoại hình, bằng cấp của tôi thì chức thư ký có gì là lạ. Hơn thế tôi còn biết hai thứ ngoại ngữ, điều này rất cần thiết ở một cô thư ký. Một người có năng lực, có ngoại hình… chỉ kém may mắn như tôi nên muốn thành công phải dùng thủ đoạn.
Chỉ với một đêm ân ái bên sếp tôi đã có mọi thứ tôi cần mà đáng lẽ những thứ đó phải thuộc về tôi từ rất lâu rồi. Tôi chưa chồng, không có bất cứ sự ràng buộc nào. Gã sếp ấy cũng chưa có vợ con… nên việc chúng tôi đến với nhau không có gì là sai trái, không ngoại tình, không ghen tuông. Dù biết thứ anh ta cần là thân xác của tôi, còn thứ tôi cần thì anh ta đều có. Trong cuộc trao đổi này chẳng có ai thiệt thòi. Có hay chăng là mỗi người đều có một cách để vượt lên số phận. Đi đường thẳng hay đường tắt chỉ cần đến được đích là đủ. Chỉ một đêm với sếp đủ để nuôi tôi một đời.
MỸ HÂN
Xem thêm video:
[mecloud]CWKYp2KiZt[/mecloud]