G?ang vớ? Tuấn quen nhau qua sự g?ớ? th?ệu của một ngườ? bạn. Cả ha? đều đ&at?lde; lớn tuổ? (Tuấn 34, còn G?ang 29) n&ec?rc;n xác định th?ết lập mố? quan hệ ngh?&ec?rc;m túc, nếu hợp nhau th&?grave; sẽ t?ến đến h&oc?rc;n nh&ac?rc;n.
Kh? được ngườ? ta g?ớ? th?ệu về Tuấn, G?ang hơ? lăn tăn về tr&?grave;nh độ của anh. Nhưng c&oc?rc; nghĩ, ngườ? được cá? này, mất cá? k?a. Có ngườ? học hành tử tế, bằng cấp này nọ mà đố? xử vớ? vợ con cũng kh&oc?rc;ng ra g&?grave;. Chỉ cần ngườ? ta tốt t&?acute;nh là được. Còn xét về k?nh tế, lương c&oc?rc; cũng chẳng bằng thu nhập của anh. Mà b&ac?rc;y g?ờ, c&oc?rc; cũng kh&oc?rc;ng còn trẻ trung g&?grave; nữa, chả còn nh?ều cơ hộ? để lựa chọn. Nghĩ vậy, G?ang quyết định nhận lờ? ngườ? bạn, l?&ec?rc;n lạc vớ? Tuấn.
Còn lần này, gặp nhau trực t?ếp, sau một hồ? nó? chuyện tr&ec?rc;n trờ?, dướ? đất, Tuấn lạ? trở về chủ đề cũ. Vẫn là những c&ac?rc;u than như trước đ&ac?rc;y: B&ac?rc;y g?ờ khó khăn quá em ạ, anh nhận c&oc?rc;ng tr&?grave;nh mà kh&oc?rc;ng xoay nổ? vốn. Nh?ều kh? chán. Những lờ? an ủ?, ch?a sẻ th&?grave; đ&at?lde; dùng trước rồ? n&ec?rc;n lần này G?ang chỉ b?ết mỉm cườ? nghe anh nó?. Được thể, anh càng thao thao bất tuyệt về những vấn đề mà c&oc?rc; kh&oc?rc;ng h?ểu, v&?grave; c&oc?rc; có phả? ngườ? trong nghề đ&ac?rc;u&hell?p;
Hay có lúc c&oc?rc; hỏ?, mấy anh em anh ở vớ? nhau có hay rủ nhau đ? chơ? kh&oc?rc;ng th&?grave; anh than: &Oc?rc;?, bọn em làm văn phòng nhàn, chứ bọn anh d&ac?rc;n c&oc?rc;ng tr&?grave;nh vất vả lắm. Buổ? tố? ăn xong là chỉ muốn ngủ để lấy sức ma? còn đ? làm, chứ chẳng muốn chơ? bờ? g&?grave; cả&hell?p;
Theo Eva