+Aa-
    Zalo

    Màn “chào hỏi” đáng sợ của hai người phụ nữ quan trọng trong cuộc đời tôi

    • DSPL

    (ĐS&PL) - (ĐSPL) - Đã 3 ngày sau buổi “chào hỏi” không tốt đẹp này cả hai người phụ nữ trong cuộc đời tôi vẫn nhất quyết mình đúng, và quan trọng là cả hai đều không chấp nhận nhau

    (ĐSPL) - Đã 3 ngày sau buổi “chào hỏi” không tốt đẹp này cả hai người phụ nữ trong cuộc đời tôi vẫn nhất quyết mình đúng, và quan trọng là cả hai đều không chấp nhận sống chung với nhau. Ai cũng có lý riêng của mình, nhưng cách cư xử của Nga đối với mẹ tôi khiến tôi khó lòng có thể biện hộ hay che chở nói tốt về Nga được. 
    Xưa nay chuyện mẹ chồng – nàng dâu vẫn là đề tài muôn thủa của mọi gia đình, con gái đi lấy chồng ai cũng tâm niệm “làm gì có mẹ chồng nào tốt với con dâu”, thế nhưng trên đời vẫn có không ít những gia đình hạnh phúc, mẹ chồng nàng dâu đi đâu cũng có nhau, coi nhau như mẹ con ruột thịt. Ở đời, mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, chẳng thể nào mà lấy chuyện nhà người ta đem gán ghép vào chuyện nhà mình được.
    Bản thân tôi cũng luôn đau đáu những vấn đề giữa hai người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Bên này là nghĩa, bên kia là tình… chẳng thể nói bên tình bên nghĩa bên nào nặng hơn. Giá mà phụ nữ biết cảm thông cho nhau hơn, biết đặt mình vào vị trí của người khác mà sống thì có lẽ cuộc sống sẽ dễ chịu hơn nhiều.
    Tôi năm nay 27 tuổi, đã có công việc ổn định, đủ trưởng thành để quyết định những bước đi cho mình. Bố mẹ tôi đều làm công viên chức nhà nước, bố tôi vốn bản tính hiền lành của một nhà giáo, mẹ tôi thì trái lại, bà vốn xuất thân trong quân đội, tính nghiêm khắc, và rất xét nét. Tuy nhiên, để nói về cách sống thì bố mẹ tôi đều là những người hiểu biết, sống không để mất lòng hàng xóm láng giềng, đi đâu cũng được mọi người tôn trọng.
    Còn về bạn gái tôi, chúng tôi yêu nhau được gần 2 năm. Cô ấy kém tôi 4 tuổi, là người con gái năng động, khá phong cách và sống rất hiện đại, cô ấy không thích bị gò bó, càng không thích bị người khác chỉ đạo. Trong tình yêu cô ấy là người chung tình tuyệt đối. Khi yêu tôi được cô ấy quan tâm, chăm sóc tận tình. Theo năm tháng tình yêu của chúng tôi ngày càng sâu đậm. Những người mới tiếp xúc với cô ấy đều có những nhận xét khá thiển cận, nhưng nếu là người quen biết lâu ngày tự khắc sẽ hiểu bản chất của cô ấy tốt đến ngường nào.
    Mặc dù biết với tính cách của cô ấy chắc chắn sẽ gặp nhiều rắc rối khi ra mắt bố mẹ chồng tương lai. Nhưng tôi đâu có thể ngờ sự việc lại diễn ra gay gắt đến vậy. Ngày ra mắt con dâu tương lai với bố mẹ là ngày mà tôi phải tận mắt chứng kiến màn “chào hỏi” đáng sợ nhất của hai người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc đời mình.
    Đầu tiên khi tôi nói với bố mẹ về chuyện ra mắt người yêu, bố mẹ tôi chỉ hỏi han dăm ba câu, đại lại như “con bé bao nhiêu tuổi, làm gì, ở đâu, gia đình như thế nào, có ngoan hiền không...”. Vì từ trước đến nay bố mẹ luôn tin tưởng ở sự lựa chọn của tôi nên việc tôi lựa chọn yêu ai hai người không bao giờ can thiệp, hay ngăn cấm gì. Sáng hôm sau tôi thấy mẹ tôi dậy rất sớm, đi mua sắm dọn dẹp đủ thứ. Nhìn vào có thể đoán được bà rất hồ hởi mong gặp con dâu tương lại. Ấy vậy mà, chỉ sau khi “chạm trán” nhau rồi mọi chuyện mới bung bét.

    Nga đáp lại lời mẹ tôi như không hề để ý đến nơi cô ấy đứng là đâu, trước mặt cô ấy là ai, và ngày hôm nay quan trọng đến nhường nào.

    Khi tôi đưa Nga (tên người yêu tôi) đến gặp bố mẹ tôi, khi đó mẹ tôi mới từ trên gác xuống. Ánh mắt bà nhìn Nga không mấy thiện cảm. Bỗng mẹ tôi đổi giọng, đổi luôn thái độ, “Hóa ra đây là người yêu cậu. Con trai tôi có mắt nhìn người quá.”. Xong rồi, mẹ tôi nhìn chằm chằm vào Nga rồi nói với giọng mỉa mai, “Chào cô, cô còn nhớ tôi chứ? Mới tuần trước thôi chắc trí nhớ cô không tồi đến nỗi quên mặt bà già này rồi. Cô quen con trai tôi lâu chưa? Tính cách nó giống y trang tôi, thế mà cô cũng thích được à. Chẳng phải cô nói tôi ngang ngược, không có đạo lý, không có ai chịu được tính nết tôi ư? Thế mà tôi có chồng, có con trai chịu được đó. Vậy mà cô vẫn yêu, vẫn muốn cưới con trai của bà già ngang ngược này à…”.
    Mẹ tôi còn chưa kịp dứt lời thì Nga đã lên tiếng. vốn tính Nga không bao giờ chịu để mình thiệt thòi, thích công bằng, bình đẳng nên chuyện này cũng không ngoại lệ. Đã rất nhiều lần tôi góp ý với Nga về thái độ cư xử, đối nội đối ngoại rồi nhưng Nga vẫn chứng nào tật nấy, tôi đành nhắm mắt cho qua. Ai ngờ lần này Nga lại gay gắt đến vậy. Nga đáp lại lời mẹ tôi như không hề để ý đến nơi cô ấy đứng là đâu, trước mặt cô ấy là ai, và ngày hôm nay quan trọng đến nhường nào.
    Nga nói “Hóa ra bác là mẹ anh Việt, ngay hôm đấy cháu cũng đã ngờ ngợ vì trông bác rất quen. Chuyện bác nói vừa rồi tất nhiên là cháu nhớ chứ. Nhưng chuyện nào ra chuyện đó, bác là người lớn không nên cư xử vậy, dù gì cháu cũng là khách bác nên mời cháu ngồi xuống mới phải. Cháu không có ý gì đâu, nhưng đúng là hôm đấy bác là người sai trước. Hôm đó có rất nhiều người chứng kiến, bác lái xe không cẩn thân đâm vào cháu trước, rồi bác còn nói cháu có lỗi như vậy ai mà chịu được. Lúc đó cháu đã định dựng xe, đỡ bác lên nhưng bác cứ một mực mắng cháu, nói cháu này nọ không ra gì làm sao cháu có thể chịu được. Mọi chuyện phải công bằng chứ bác. Cháu nói vậy có thể bác không thích, nhưng cháu không quen nói dối, cũng không quen nịnh bợ. Bác không thích cháu cũng phải nói, còn việc cháu với anh Việt yêu nhau đâu có liên quan đến việc của hai bác cháu mình. Bác nên rạch ròi mọi chuyện.”.
    Vậy là mọi chuyện cứ thế rối tung lên, trong khi hai người lời qua tiếng lại bố tôi buông tờ báo đứng dậy và nói “Bố mệt rồi, con ở lại giải quyết mọi chuyện. Bố không đồng ý con yêu cô gái này.”. Từ trước tới nay chưa bao giờ tôi thấy sắc mặt bố tôi khó coi như hôm nay. Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với mẹ tôi và Nga, nhưng sự mọi chuyện vượt quá giới hạn, với tính cách của Nga chắc chắn cô ấy sẽ không chịu lùi bước. Tôi chỉ còn cách đưa Nga về.
    Đã 3 ngày sau buổi “chào hỏi” không tốt đẹp này cả hai người phụ nữ trong cuộc đời tôi vẫn nhất quyết mình đúng, và quan trọng là cả hai đều không chấp nhận sống chung với nhau. Ai cũng có lý riêng của mình, nhưng cách cư xử của Nga đối với mẹ tôi khiến tôi khó lòng có thể biện hộ hay che chở nói tốt về Nga được. Bây giờ bắt tôi lựa chọn một trong hai người tôi không lựa chọn được, bỏ ai, bên ai? Mẹ là người tôi kính trọng nhất, còn Nga là người con gái tôi yêu thương nhất. Bỗng dưng tôi thấy bản thân mình mất đi phương hướng. Tôi nên làm gì lúc này?
    THANH VIỆT

    Xem thêm video:

    [mecloud]A9gMdoT94B [/mecloud]

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/man-chao-hoi-dang-so-cua-hai-nguoi-phu-nu-quan-trong-trong-cuoc-doi-toi-a102981.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.