+Aa-
    Zalo

    Má mì nhí tham gia bán bạn thân vào động quỷ

    • DSPL

    (ĐS&PL) - (ĐSPL) - Ngồi trong nhà giam, điều khiến Thoa day dứt nhất, đó là đã cùng tham gia với nhóm buôn người, lừa bán chính người bạn thân vào động mại dâm.

    (ĐSPL) - Sinh ra trong một gia đình không mấy hạnh phúc, Nguyễn Thị Thoa (SN 1996, ở Quảng Ninh) phải sống với ông bà ngoại. Do thiếu vắng tình yêu thương của cha mẹ, Thoa đã bỏ học từ năm lớp 8 và phạm tội khi chưa đầy 16 tuổi. Giờ đây, ngồi trong nhà giam, điều khiến Thoa day dứt nhất, đó là đã cùng tham gia với nhóm buôn người, lừa bán chính người bạn thân vào động mại dâm, hiện vẫn chưa rõ tung tích.

    Bị bắt gia đình mới biết

    Thực hiện chính sách nhân đạo của Đảng và Nhà nước, những phạm nhân có thành tích cải tạo tốt và thực hiện hơn 1/3 mức án, sẽ được xét đặc xá vào dịp Quốc khánh sắp tới. Ngày 13/8, được sự đồng ý của lãnh đạo Tổng cục VIII, bộ Công an, chúng tôi tới trại giam Ngọc Lý, tỉnh Bắc Giang để tiếp xúc với một số phạm nhân trong diện được đặc xá. Một trong những phạm nhân mà chúng tôi tiếp xúc, có Nguyễn Thị Thoa ở Quảng Ninh. Với nét mặt còn non nớt, nhưng những gì mà Thoa gây ra khiến nhiều người phải giật mình, thót tim...

    Ngồi trước mặt chúng tôi, Thoa không giấu nổi sự sung sướng, vì chỉ còn hơn hai tuần nữa, Thoa được thả tự do trước thời hạn. Tuy nhiên, trên nét mặt nữ phạm nhân vẫn ẩn chứa những nỗi niềm sâu thẳm mà tôi khó diễn tả thành lời.

    Cùng trò chuyện với PV, trên khuôn mặt góc cạnh của Thoa nổi bật lên là vầng trán rộng, thể hiện sự bướng bỉnh, nhưng khá thông minh. Ngước đôi mắt to và sáng lên trần nhà hồi lâu, cố gắng để những giọt nước mắt không tràn qua hàng mi dày và cong như vẽ, Thoa chủ động nói: “Em rất vui vì chỉ hơn hai tuần nữa, em được về nhà gặp gỡ người thân, em sẽ ôm bà ngoại, vì chỉ có bà là người yêu thương em và hiểu em nhất”.   Tôi hỏi cha mẹ Thoa làm nghề gì, đang ở đâu? Thoa đáp: “Cha mẹ em ly dị từ khi em còn nhỏ, em lớn lên trong tình yêu thương và sự chăm sóc của ông bà ngoại. Sau đó mẹ em lấy dượng còn cha em mất sau đó vài năm. Vì thương em, nên ông bà rất nuông chiều. Tội lỗi mà em gây ra, em đã phải trả giá bằng những năm tháng cải tạo trong trại giam. Em nhận thấy mình đầy tội lỗi và có nhiều điều khiến em phải ân hận suốt đời...”.

    Cán bộ trinh sát Nguyễn Thị Thu Hương và phạm nhân Thoa tại trại giam Ngọc Lý, Bắc Giang.

    Dứt lời, Thoa hướng ánh mắt buồn ra phía cửa, nước mắt rơi lã chã. Tôi cảm nhận, hình như những ký ức tội lỗi một thời, nay lại tái hiện trong đầu Thoa như nhắn nhủ, trách móc. Thoa nhớ lại: “Năm em học lớp 8, một số bạn xấu đã rủ em bỏ học để đi chơi. Em đã nghe theo, đi ăn đi chơi đồng nghĩa với việc phải có tiền.

    Nắm được nhu cầu của em, một người phụ nữ tên là Quyết ở Hải Phòng đã nói với em: “Kiếm tiền dễ như trở bàn tay mà không biết làm. Đúng là con  ngu...”. Thế rồi chị ấy hướng dẫn em cách tiếp cận con mồi, nói chuyện thân tình, tạo lòng tin và cả hành trình để có tiền. (Người này cùng với Thoa phải hầu tòa tại TAND tỉnh Quảng Ninh cách đây 4 năm).

    Trước khi đi vào con đường tội lỗi, chị Quyết cho em đi ăn đi chơi, nhưng chị ấy luôn giám sát em. Vì cần tiền, em đã không do dự và làm theo chỉ dẫn của chị ấy. Em về quê bố em, rủ một người bạn tên là Khuyên (ở Thuỷ Nguyên, Hải Phòng). Trước đây, Khuyên là bạn cùng học với em, hai đứa chúng em chơi rất thân.

    Theo hướng dẫn của chị Quyết, em rủ Khuyên đi Lạng Sơn chơi, mua đồ trên đó rất rẻ và cảnh trên đó rất đẹp... Khuyên đồng ý. Hai chúng em cùng chị Quyết lên chiếc xe taxi. Khi sang tới địa phận đất Trung Quốc, một người đàn ông khoảng 55 tuổi đến nói chuyện với chúng em. Nhưng chỉ có chị Quyết hiểu và nói được bằng tiếng Trung, còn chúng em chỉ ngồi nghe. Sau khi trò chuyện một lát, chị Quyết phiên dịch cho chúng em: “Sắp phải qua cầu nên có công an kiểm tra. Để cho Khuyên đi xe với người đàn ông Trung Quốc, vì Khuyên không có giấy tờ. Em và chị Quyết sẽ đi đường bộ và đón Khuyên ở bên kia cầu”.

    Không do dự, Khuyên lên xe đi cùng người đàn ông còn em và chị Quyết quay lại Việt Nam, tiếp tục hành trình dụ dỗ những cô gái khác.

    Sau phi vụ bán người bạn thân trót lọt, em được chị Quyết trả cho 5 triệu đồng. Có tiền, em lại tiếp tục rủ người bạn khác đi tiêu xài. Điều gì đến ắt phải đến, làm điều không tốt, khó thoát khỏi tai mắt của người đời. Tuy nhiên, khi phạm tội em mới 16 tuổi, em như con thiêu thân, không hiểu biết, mờ mắt vì tiền. Mặt khác, chị Quyết luôn thúc giục em tìm kiếm những người bằng tuổi như em, vì sẽ được người mua trả nhiều tiền. Lúc đó em rất cần tiền để chi tiêu cá nhân, nên lại ngựa quen đường cũ, bất chấp và mù quáng.

    Lần thứ hai em lại rủ một người bạn khác cùng đi chơi, tới cửa khẩu Móng Cái thì bị công an phát hiện bắt giữ. Khi em bị bắt, ông bà ngoại mới biết, vì em bỏ học từ lâu, nhưng nói dối với ông bà là mình vẫn đi học bình thường. Bà khóc nhiều lắm, điều đó khiến em xót xa và ân hận vô cùng...”.

    Sống trong day dứt dằn vặt

    Cũng theo lời kể của má mì nhí Nguyễn Thị Thoa, trong phiên xét xử, Thoa mới biết người đàn bà tên Quyết là trùm đường dây buôn bán người, với những âm mưu đầy toan tính và độc ác. Kết thúc phiên toà, Thoa bị toà án tuyên phạt 8 năm 6 tháng tù giam, Quyết phải chịu mức án là 25 năm. “Đó là cái giá phải trả”, Thoa day dứt nói.

    Trong cuộc tiếp xúc với PV, mỗi lần nhắc tới mẹ, nữ phạm nhân lại ứa nước mắt. Thoa thổ lộ: “Khi vào trại giam Ngọc Lý, em được các cán bộ nữ giáo dục, chỉ bảo, dạy cho em biết nhiều điều. Em không dám trách cứ, nhưng trong sâu thẳm suy nghĩ của mình, em nhận thấy mẹ là người không hiểu em, không thương em. Khi mẹ lấy dượng, hiếm khi mẹ tới thăm em ở nhà ông bà ngoại và cả khi em vào đây (trại giam Ngọc Lý, tỉnh Bắc Giang) chỉ duy nhất một lần mẹ đến thăm.

    Nhưng em không thể trách mẹ, vì mình gây ra tội mình phải chịu không nên đổ lỗi cho hoàn cảnh. Giờ đây, điều khiến em day dứt nhất là số phận của Khuyên, người bạn thân do em tiếp tay cùng với chị Quyết bán sang Trung Quốc không biết sống chết ra sao. Những lần bà đến thăm, em đều hỏi thăm về bạn ấy đã về chưa? Bà đều buồn bã nói: “Chưa có thông tin gì về cái Khuyên”.

    “Hiện tại vẫn chưa có bất cứ thông tin nào về bạn ấy”, Thoa nói trong sự ân hận, nức nở rồi đưa hai bàn tay đan chéo vào nhau, đầu gục xuống như muốn rũ bỏ đi sự ám ảnh trong tâm hồn, ánh mắt Thoa sập xuống, đầy vẻ hối hận.

    Hậu quả đau lòng

    Trao đổi với PV báo ĐS&PL, cán bộ Nguyễn Thị Thu Hương, Trung uý cán bộ trinh sát trại giam Ngọc Lý cho biết: “Khi vào trại, phạm nhân Nguyễn Thị Thoa xác định được hành vi tội lỗi của mình, luôn chấp hành nội quy của phân trại, cải tạo tốt và có tinh thần hướng thiện. Do đó, Thoa đã được xét đặc xá trong đợt sắp tới trước 2/9/2015”. Cũng theo Trung úy Hương: “Một trong số nạn nhân bị phạm nhân Quyết và Thoa bán sang Trung Quốc, một người hiện đã bị vô sinh. Vì bị ép phải bán dâm trong thời gian dài, không chịu được cảnh hành hạ về thể xác, chị này đã tìm cách trốn khỏi ổ mại dâm, trốn về Việt Nam báo cho công an biết. Hiện đường dây này đã bị triệt phá. Tuy nhiên, những hậu quả đau lòng của nó thật khủng khiếp”.  

    (Tên nhân vật đã thay đổi)

    LƯƠNG LIỄU - NGUYỄN XUÂN

    [mecloud]UneP8QUbpx[/mecloud]

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/ma-mi-nhi-tham-gia-ban-ban-than-vao-dong-quy-a109538.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.