Hán Cao Tổ, huý là Lưu Bang, là một trong vài người sáng lập triều đại trong lịch sử Trung Quốc có xuất thân từ giai cấp nông dân.
Người đời nay chỉ biết Hán Cao Tổ là bậc anh hùng thời loạn đã giành chiến thắng lừng lẫy trước Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ "sức dời non, khí trùm trời" để lên ngôi hoàng đế, cai trị một đất nước rộng lớn. Tuy nhiên, ít ai biết rằng, vẫn một Lưu Bang ấy, dưới ngòi bút của Tư Mã Thiên, được khắc hoạ một cách thần tình khí chất vô lại, lỗ mãng, thô tục và cũng rất phóng khoáng, không câu nệ tiểu tiết của ông.
Tuổi trẻ “buông thả”
Khi còn trẻ, Lưu Bang được miêu tả là một kẻ "thích rượu thích gái", "lười lao động", thường lêu lổng khắp mọi nơi và giao du với nhiều thành phần bất hảo. Phụ thân của Lưu Bang thậm chí đã tức giận mà mắng chửi con trai: "Ngươi đúng là đồ vô lại!". Tiếng xấu "vô lại" ấy vẫn theo Lưu Bang cho tới lúc ông làm nên đại nghiệp, cũng khiến ông trở thành Hoàng đế "tiểu nhân" nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc.
Chính vì vậy, cho đến 40 tuổi, Lưu Bang vẫn chưa lấy được vợ bởi tật xấu của mình.
Cho dù trong đầu chẳng nhiều chữ nghĩa nhưng Lưu bang vẫn chạy chọt để mua được chức Đình trưởng Tứ thuỷ và có nhiều vây cánh đắc lực trợ giúp.
Bất chấp tất cả bỏ mặc tình nhân
Trong thời gian Hán – Sở tranh hùng, Hán Cao Tổ Lưu Bang từng thua trận ở Bành Thành, bị quân địch đuổi tới mức chạy trối chết.
Trên đường tháo chạy, Lưu Bang thấy xe ngựa chạy chậm, liền thẳng tay đẩy con trai, con gái của mình xuống xe. Người phu xe là Hạ Hầu Anh thấy vậy, không kìm lòng được, liền ôm tiểu thư và công tử lên xe.
Lưu Bang "ném" con 3 lần, Hạ Hầu Anh ôm chúng lên 3 lần. Lưu Bang liền quát: "Ta đang gặp nguy hiểm thế này, chẳng lẽ còn phải đèo bòng hai đứa nó? Vậy an nguy của ta thì sao?"
Hạ Hầu Anh nhịn không nổi, liền cả gan "cãi" lại chủ tử: "Đó là cốt nhục của Đại vương, sao có thể bỏ lại?"
Lưu Bang thẹn quá hóa giận, liền rút kiếm định chém Hạ Hầu Anh. Thấy vậy, Hạ Hầu Anh không dám bế 2 đứa trẻ lên xe mà đành…"cắp nách" chạy trốn.
Tục ngữ có câu "hổ dữ không ăn thịt con". Nhưng Lưu Bang tự nhận mình là "rồng", chẳng phải hổ, nên sẵn sàng chà đạp đạo lý ngàn đời này.
Sẵn sàng giết hại công thần
Cho dù, Hán Cao Tổ Lưu Bang từng cùng "chiến thần" Hàn Tín đánh đông dẹp bắc, chia nhau từ manh áo tới bát cơm. Vậy nhưng Hàn Tín toàn tài thao lược, khiến Lưu Bang dần sinh lòng e ngại.
Trước đây, khi Lưu Bang bàn với Hàn Tín về tài năng của các tướng, ông có hỏi: "Như ta thì có thể cầm được bao nhiêu quân?". Hàn Tín thằng thừng đáp: "Bệ hạ chẳng qua chỉ cầm được mười vạn". Lưu Bang lại hỏi: "Thế còn nhà ngươi thì cầm được bao nhiêu?". Hàn Tín trả lời ngay: "Thần thì càng nhiều càng tốt". Lưu Bang cười nói: "Càng nhiều càng tốt thì sao lại bị ta bắt?". Hán Tín đáp: "Bệ hạ không có tài cầm quân, nhưng có tài cầm tướng, vì vậy cho nên Tín mới bị bệ hạ bắt".
Cũng vì câu nói ấy, Lưu Bang tìm mọi cách để trừ khử "cánh tay phải" của chính mình
Vị Hoàng đế “đặc biệt” nhất lịch sử
Mặc dù, Lưu Bang có nhiều tính xấu, nhưng xuất thân hèn kém buộc ông phải làm như vậy mới có thể tồn tại trong thời loạn lạc.
Một trong những điểm mạnh của Lưu Bang là việc ông biết mình xuất thân thấp, ít học, tài năng không có bao nhiêu, nên ông sẵn sàng lắng nghe ý kiến của người khác, tận dụng tài năng của cấp dưới để thành sự nghiệp. Đặc biệt, ông còn hơn người ở chỗ đã dùng người thì không bao giờ nghi ngờ, còn người nào đã nghi ngờ không bao giờ dùng.
Có thể nói, Lưu Bang bộc lộc toàn bộ những tính xấu trong suốt cuộc đời, và chính những tính xấu đó góp phần giúp ông thống nhất thiên hạ. Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng Lưu Bang đã khởi đầu triều đại nhà Hán rực rỡ nhất trong lịch sử.
Phương Linh(T/h)