+Aa-
    Zalo

    Lời khẩn cầu của một người vợ: "Hãy cho anh ấy được sống"

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Bản thân gầy yếu, 3 con nhỏ, lại nuôi thêm cha mẹ già, chị Thúy như bất lực khi nhìn thấy người chồng phải sống cuộc đời thực vật khi tuổi mới lục tuần.

    Bản thân gầy yếu, 3 con nhỏ, lại nuôi thêm cha mẹ già, chị Thúy như bất lực khi nhìn thấy người chồng phải sống cuộc đời thực vật khi tuổi mới lục tuần.

    Về vùng đất lũ Sơn Hòa của huyện miền núi Hương Sơn (Hà Tĩnh), chúng tôi không khó để tìm được nhà của chị Lê Thị Thuý (SN 1981), trú thôn Đông Mỹ – một gia đình có hoàn cảnh éo le.

    Bước chân vào căn nhà thấp lè tè được xây bằng những viên gạch tap-lô tạm bợ, chỗ sáng chỗ tối, đập vào mắt chúng tôi là ánh mắt ngơ ngác của ba đứa trẻ đen nhẻm, nheo nhóc đang ngồi chơi giữa nhà. Cách đó không xa, trên chiếc giường ọp ẹp, chị Thúy đang ngồi bên nắm tay và nhìn vào ánh mắt vô hồn của chồng.

    Căn nhà nhỏ, nơi 7 người nương tựa vào nhau.

    Rót chén nước trắng, chị Thúy kể cho chúng tôi nghe về cuộc sống đầy bất hạnh của gia đình.

    Năm 2003, chị và anh Nguyễn Khắc Thế (SN 1975) kết hôn với nhau từ hai bàn tay trắng. Gia đình nội ngoại đều nghèo khó nên hai vợ chồng chị nương tựa vào nhau, động viên nhau để kiếm sống. Hồi đó, sức còn khỏe nên anh Thế đi phụ hồ, còn chị Thúy ngày hai buổi ra đồng làm ruộng. Dù nghèo khó nhưng hai vợ chồng rất hạnh phúc.

    Niềm vui càng nhân lên khi anh chị hạ sinh được một cậu con trai kháu khỉnh. Vậy nhưng, hạnh phúc không trọn vẹn, đó cũng là lúc chị Thúy phát hiện mình bị u xơ tử cung và băng huyết sau sinh.

    Bệnh là vậy, đau đớn là vậy nhưng chỉ ít ngày sau sinh, chị phải gắng gượng dậy làm việc nhà, việc đồng áng để phụ giúp chồng. Cuộc sống cứ thế trôi qua cho đến khi chị sinh mổ thêm đứa con thứ 2. Lúc này, bác sĩ phát hiện chị có khối u ở cổ cần mổ gấp. Vợ chồng chị lại phải tất cả ngược xuôi vay mượn tiền để mổ. Cũng từ đây, sức khỏe của chị Thúy yếu dần, đau ốm triền miên. Những lo toan của cuộc sống hàng ngày, lăn lộn với gánh nặng mưu sinh càng khiến đôi thân gầy của chị ngày lầm lũi.

    Tưởng rằng, bất hạnh như thế là đã đủ nhưng chưa dừng lại. Nó lại tìm đến gia đình chị lần nữa vào tháng 12/2014. Đó là thời điểm chị mang thai đứa con thứ 3. Chồng chị trong một lần trèo lên cao để lấy lúa đi xay đã bị trật chân rơi xuống đất. Cú ngã mạnh đập thẳng đầu xuống nền nhà khiến anh bị chấn thương sọ não nặng phải đưa cấp cứu tại Bệnh viện Hữu nghị Đa khoa Nghệ An. Sau khi thăm khám, anh được các bác sĩ tiến hành mổ não.

    Một tháng sau ca mổ, anh mới tỉnh lại được nhưng đôi mắt của anh vĩnh viễn không còn nhìn thấy gì nữa, anh bị mất trí nhớ hoàn toàn, ngu ngơ như một đứa trẻ.

    Thương chồng, chị Thúy đã tìm mọi cách vay mượn tiền người thân, hàng xóm để đưa chồng ra Hà Nội mổ lắp hộp sọ lần 2.

    Lúc này, đứa con gái mới chào đời của anh chị được 3 tháng, nhưng chị đành đứt ruột dứt con để vào bệnh viện chăm chồng.

    Hy vọng mong manh của chị đã vụt tắt khi bác sĩ thông báo não của anh Thế không còn khả năng hoạt động được nữa, bị tràn dịch não, phải cấy ống thông dịch từ não xuống dạ dày… Điều đó đồng nghĩa với việc từ đây, anh Thế phải sống một cuộc đời thực vật.

    Hy vọng mong manh của gia đình vụt tắt khi hay tin người trụ cột của gia đình phải sống cuộc đời thực vật.

    “Nhà vốn nghèo rồi, con cái còn nhỏ, bản thân thì ốm yếu, tôi đã rất buồn. Khi hay tin chồng bị như thế, tôi như mất hết niềm tin vào cuộc sống nhưng vẫn phải gắng gượng để cùng chồng, con mà tiếp tục chiến đấu. Nhà không còn tiền, cũng chẳng có chỗ mà vay mượn nữa, bây giờ tôi biết làm sao để cứu chồng, nuôi con đây…’, chị Thúy nói trong nước mắt.

    Trong không gian tĩnh lặng, người mẹ già ngoài 70 tuổi Nguyễn Thị Bình ngồi ở góc bếp tiếp lời: “Tôi đau lòng lắm! Tôi già rồi, chết cũng được nhưng con trai tôi (anh Thế - PV) còn trẻ, còn vợ còn con, ông trời hãy để cho nó được sống”.

    Anh Nguyễn Khắc Thịnh (SN 1973) là hàng xóm của vợ chồng chị Thuý chia sẻ: “Vợ chồng họ hiền lành lắm, khổ có tiếng ở vùng này ai cũng biết, thế mà bất hạnh vẫn không tha lại còn làm khổ gia đình họ thêm. Chúng tôi là hàng xóm, cũng rất thương cảm cho hoàn cảnh của gia đình chị Thúy, nhưng người dân nơi đây ai cũng nghèo, chỉ giúp sức được chút việc nhà, việc đồng chứ tiền cũng chẳng có mà cho. Chúng tôi chỉ mong, gia đình đủ sức khỏe để vượt qua tất cả’.

    Nói về hoàn cảnh gia đình chị Thúy, ông Nguyễn Khắc Thành, Trưởng thôn Đông Mỹ cho biết: “Hoàn cảnh của gia đình chị Thuý thực sự rất éo le, là một trong những hộ nghèo nhất trong thôn. Đã vậy, giờ anh Thế bị tai nạn mất hết khả năng lao động, nên cuộc sống gia đình lại càng chật vật hơn. Thôn đã viết đơn đề nghị lên các cấp chính quyền để hỗ trợ cho anh Thế chế độ tàn tật. Giờ 7 người trong gia đình thì 6 người đã là trẻ em, người già và người bệnh, một mình chị Thuý gồng gánh, thương tâm lắm…”

    Xế chiều, rời khỏi căn nhà hiu quạnh, hình ảnh anh Thế nằm bất động, miệng ú ớ, những đứa trẻ nheo nhóc ngồi bệt giữa nhà, hai người phụ nữ khóc nấc từng tiếng vẫn ám ảnh chúng tôi. Rồi đây, cuộc sống của họ sẽ ra sao. Biết đến khi nào, tia nắng ấm mới lọt qua khe cửa, dọi vào ngôi nhà tránh lũ của họ…

    Mọi sự sẻ chia, hỗ trợ của nhà hảo tâm xin gửi về địa chỉ:

    - Chị Lê Thị Thúy

    Thôn Đông Mỹ, xã Sơn Hòa, huyện Hương Sơn (Hà Tĩnh)

    ĐT: 0982.426.166

    - Báo Đời sống & Pháp luật tại Miền Trung

    Địa chỉ: Số 03 Đại lộ Lê Nin, TP Vinh, tỉnh Nghệ An

    Tài khoản số: 0191012468008, Ngân hàng Thương mại CP Bảo Việt, Chi nhánh Nghệ An.

    Theo Người đưa tin

    [mecloud]iPBd5U2eSW[/mecloud]

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/loi-khan-cau-cua-mot-nguoi-vo-hay-cho-anh-ay-duoc-song-a120108.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.