Bày tỏ quan điểm về vấn đề thời sự qua âm nhạc
Đứng trước mỗi vấn đề thời sự đang “hot” trong xã hội, chị Đặng Thanh Tuyền (33 tuổi, Hà Nội) thường “không thể ngồi yên” và muốn bày tỏ những ý kiến riêng. Xuất phát từ sở thích với âm nhạc, chị Tuyền đã lựa chọn cách bày tỏ quan điểm vô cùng độc đáo.
“Tôi yêu âm nhạc, và tôi không chỉ nghe nhạc hay hát một cách đơn thuần, mà tôi muốn lồng ghép những điều mình muốn nói, muốn chia sẻ đến mọi người thông qua âm nhạc. Bởi thế, đã từ lâu, tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện viết lại những ca từ thông qua những giai điệu vốn đã thân quen với mọi người, để thể hiện cảm xúc cũng như truyền tải thông điệp đối với mỗi vấn đề thời sự trong cuộc sống”, chị chia sẻ.
Với “biệt tài” ấy, chị được cộng đồng mạng đặt cho là “thánh chế” Thanh Tuyền, với không ít bài hát được chế lại lời “gây sốt” trên mạng xã hội. Lời bài hát được chị viết lại không chỉ nhằm mục đích giải trí, mà còn lột tả được những hiện thực cuộc sống một cách gần gũi, chân thực mà sinh động nhất.
Đặc biệt, trong khoảng thời gian này, một số địa phương “bất đắc dĩ” trở thành “tâm dịch” của cả nước, nghe những thông tin về sự vất vả, gian lao của lực lượng tuyến đầu, cùng những niềm thương chua xót của nhiều gia đình, chị Tuyền đã đồng cảm và nảy ra rất nhiều ý tưởng, chị viết lại ca từ về những hình ảnh xúc động trong mùa dịch.
Nhắc đến nguồn ý tưởng trực tiếp “chắp cánh” cho những lời bài hát ý nghĩa, chị cho biết: “Tôi thường xuyên lướt mạng xã hội, chứng kiến những hình ảnh rất cảm động: Một em bé bật khóc nức nở khi bỗng trông thấy mẹ vốn là lực lượng chống dịch đang nói trên màn hình tivi. Một em bé viết thư gửi bố xa nhà. Những y bác sĩ trong bộ đồ bảo hộ kín mít đang ngày đêm giành giật sự sống cho người bệnh. Những chiến sĩ bộ đội, công an đội mưa là nhiệm vụ. Những sinh viên tình nguyện, hay bất kỳ ai không quản ngại vất vả, không màng nguy hiểm, xung phong hỗ trợ hoặc lao thân mình vào “tâm dịch”...
Có những người vì nhiệm vụ mà khi có người thân ra đi, cũng không kịp trở về, chỉ có thể chịu tang từ xa, khiến tôi vô cùng xót xa. Thử đặt mình vào vị trí của họ, chỉ cần người thân mất đã đau đớn xiết bao, vậy mà họ còn không thể trở về, thì còn khổ sở biết nhường nào... Nói vậy để thấy họ cực kỳ hy sinh, đánh đổi trong cuộc chiến quá khốc liệt này.
Tất cả những hình ảnh ấy cứ khiến tôi cảm động, rồi trong lòng thổn thức không nguôi, tôi tự nhủ phải viết lên thành lời để cảm ơn đến họ, cảm ơn những người “đã sống thật đẹp và tử tế”... Cứ như vậy, “Sài Gòn khỏe nhé” và “Lời cảm ơn” đã ra đời!
Trong “Sài Gòn khỏe nhé”, tôi cũng đã điểm qua một số hình ảnh về lực lượng tuyến đầu: “Tình nguyện, bác sĩ phơi mình dưới cơn mưa
Bảo hộ kín mít giữa trời nóng ban trưa
Chẳng biết nói sao những hy sinh ấy cho vừa...”
Tuy nhiên, bản thân cảm thấy như vậy là chưa đủ. Tôi muốn nói rõ ràng, cụ thể hơn về những khó khăn, hy sinh của họ trong cuộc chiến này. Vậy nên, tôi quyết định viết riêng một bài mới để nói được hết những lời mà trái tim đang ấp ủ”.
Khác với clip trước đó, trong “Lời cảm ơn”, chị Thanh Tuyền đưa vào những hình ảnh xúc động trong suốt những ngày tháng qua được báo chí, truyền thông ghi lại, trở thành những thước phim khiến người xem không khỏi rưng rưng.
Động lực để hát lên “Lời cảm ơn” sớm nhất
Cảm xúc quá mãnh liệt, “thánh chế” Thanh Tuyền đặt bút viết lời bài hát chỉ trong vỏn vẹn một ngày. Tuy nhiên, chị lại mất đến hơn một tuần để đưa bài hát của mình đến với những người yêu mến: “Mỗi ngày lại có thêm những hình ảnh khiến tôi vô cùng trân trọng, thế là tôi lại trau chuốt lại lời bài hát, góp nhặt thêm những hình ảnh cảm động vừa kịp lưu lại trong mắt tôi.
Tối 8/9, sau khi xem chương trình VTV đặc biệt: Ranh giới, tôi càng thêm ấn tượng với những câu chuyện xúc động về tình người, nghĩa đồng bào, vượt khỏi rào cản dịch bệnh, tôn vinh nỗ lực, quyết tâm của đội ngũ y bác sĩ với những ngày tháng ròng rãm, miệt mài trong bệnh viện, trong cuộc chiến vô cùng gian khó và hiểm nguy này. Khoảnh khắc sản phụ không nhớ nổi số điện thoại của người thân, khiến tôi không khỏi “gai người”. Nhìn hình ảnh những sản phụ mắc Covid-19 trong giây phút sinh tử, không có một người thân bên cạnh, cảm giác nỗi cô đơn chắc chắn là vô cùng lớn, tôi càng cảm nhận rõ rệt vai trò của những y bác sĩ lúc đó...
Chính những thước phim ấy đã thôi thúc tôi phải hoàn thiện bài hát “Lời cảm ơn” một cách nhanh nhất. Đáng lẽ, tôi còn muốn trau chuốt thêm, nhưng những hình ảnh xúc động lại khiến tôi không thể trì hoãn thêm được nữa. Vì đang giãn cách xã hội, nên chỉ có hai vợ chồng tự thực hiện thu âm bằng điện thoại và ghi hình thật đơn giản. Sản phẩm có thể không “long lanh”, nhưng tôi hy vọng sẽ chạm đến trái tim của nhiều người”.
“Trong thời gian nhiều địa phương thực hiện giãn cách xã hội, có những người ở nhà lâu quá thì bứt rứt, muốn ra ngoài, nhưng đâu để ý rằng, có hàng nghìn người đang muốn được trở về nhà mà chưa được. Người bệnh thì mong chóng khỏi để trở về nhà, lực lượng chống dịch thì mong sớm hoàn thành nhiệm vụ để làm công việc thường ngày, sẽ có nhiều thời gian hơn về thăm nhà.
Vậy nên, có những câu mà tôi rất tâm đắc, giống như “tiếng lòng” của mình vậy: “Tôi muốn được cảm ơn những người như thế. Họ đã sống thật đẹp và tử tế”; hay như câu: “Đất nước của ta dịch sẽ lùi xa, ai cũng được về nhà”... Khi ngồi bên chiếc bàn giữa không gian yên ắng, nảy ra ý tưởng và viết những dòng này, tôi thậm chí còn rơm rớm nước mắt vì xúc động”, đôi mắt chị như ánh lên một nụ cười rực rỡ.
“Thánh chế” Thanh Tuyền tâm sự, chị muốn thông qua clip này, để gửi gắm những lời cảm ơn đến các y bác sĩ, chiến sĩ, những tình nguyện viên đang “căng mình” chống dịch, và cả những người sẵn sàng cho đi, hy sinh lợi ích của mình để góp sức cho cuộc chiến.
“Tôi cho rằng, những người đã đóng góp, đã hy sinh thầm lặng ấy xứng đáng được trân trọng, được quan tâm hơn cả về vật chất lẫn tinh thần. Và hơn hết, trong giai đoạn này, người thân của họ, gia đình của họ cũng nên được chăm sóc chu đáo hơn, để họ yên tâm làm nhiệm vụ.
Không chỉ muốn nói lời cảm ơn, mà tôi còn mong họ luôn bình an, khỏe mạnh bước qua cuộc chiến này, không có thêm ai phải trải qua mất mát,...
Hy vọng, những ca từ này sẽ được lan tỏa đến nhiều người, để lực lượng tuyến đầu trong một phút giây nào đó, biết được có những người ở hậu phương vẫn luôn tin yêu, hướng về họ, biết ơn và mong những điều tốt đẹp nhất dành cho họ. “Lời cảm ơn” như một món quà tinh thần nhỏ bé, mong tiếp thêm được phần nào những động lực cho tuyến đầu”, người phụ nữ 33 tuổi bộc bạch.
Khép lại cuộc trò chuyện, chị không quên bày tỏ: “Tôi hy vọng, mọi người có thể chấp hành “không ra đường khi không cần thiết”, mặc dù, thời gian ở nhà nhiều có thể sẽ nhàm chán, nhưng hãy nghĩ đến những người đã rất lâu chưa được ăn bữa cơm đoàn viên... mà tự tìm kiếm niềm vui khi ở nhà. Chắc chắn, đối với nhiều gia đình, những khảonh khắc được ở bên nhau nhiều như hiện nay cũng không quá thường xuyên, rất đáng để trân trọng. Và đó cũng là cách để chung tay dập dịch. Giống như trong lời bài hát, tôi mong chúng ta sẽ cùng “thắp sáng một niềm tin, hãy chung lòng, chung sức; thắp sáng một niềm tin, hãy chấp hành nghiêm túc; đất nước của ta dịch sẽ lùi xa, ai cũng được về nhà”. Đó là điều tôi mong mỏi từng giây!”.
Bài hát:
LỜI CẢM ƠN
(Lời mới & thể hiện: Đặng Thanh Tuyền
Bài hát gốc: Jamaica Farewell
Chào tạm biệt người thân, con cái
Khoác ba lô trên vai, lên đường hăng hái
Từng đoàn người là y bác sĩ
Bất chấp bao gian nguy, đến nơi tâm dịch
Bác sĩ - người đầu tiên bước vào trận chiến
Để cho những cuộc đời được tiếp diễn
Nỗi vất vả ngày đêm chẳng thể nào đong đếm
Những chiếc khẩu trang cũng đã hằn lên sau những ca trực dài
Mặc bảo hộ, mồ hôi ướt đẫm
Vẫn không ngăn quyết tâm những thiên thần áo trắng
Giành giật lại từng giây sự sống
Những bữa cơm quên ăn, những đêm nhọc nhằn
Tôi muốn được cảm ơn các y bác sĩ
Họ đã sống thật đẹp và ý nghĩa
Giữ sức khỏe, bình an, hãy vững vàng lên nhé
Hỡi những người đang trên tuyến đầu mang sự sống, hy vọng về.
Và đoàn người màu xanh áo lính
Đã thấy vang trong tim mệnh lệnh lên tiếng
Đại dịch này là một cuộc chiến
Dẫu gian nan, hy sinh, dấn thân quên mình
Tôi muốn được cảm ơn những người chiến sĩ
Họ đã sống thật đẹp và ý nghĩa
Giữ sức khỏe, bình an, hãy vững vàng lên nhé
Hỡi những người đang trên tuyến đầu mang sự sống, hy vọng về.
Còn nhiều người chẳng cần ai biết
Vẫn xông pha, tham gia tình nguyện cống hiến
Tình đồng bào, sẻ chia, thương mến
Cứ vô tư cho đi, cho không tiếc gì
Tôi muốn được cảm ơn những người như thế
Họ đã sống thật đẹp và tử tế
Giữ sức khỏe, bình an, hãy vững vàng lên nhé
Hỡi những người đang trên tuyến đầu mang sự sống, hy vọng về.
Thắp sáng một niềm tin, hãy chung lòng, chung sức
Đất nước của ta dịch sẽ lùi xa, ai cũng được về nhà.
Thắp sáng một niềm tin, hãy chấp hành nghiêm túc
Đất nước của ta dịch sẽ lùi xa, ai cũng được về nhà.
Lá lá là là la la la là la lá...
Cẩm Mịch