(ĐSPL) - Trong câu chuyện đẫm nước mắt của ngườ? đàn bà bất hạnh vì bị bạo hành, vẫn còn nguyên nỗ? sợ hã? về ngườ? chồng vũ phu. Không những bị chồng đánh kh? còn ở vớ? nhau, mà ngay cả kh? đã l? dị, chị cũng bị chồng cho ăn đòn nhừ tử.
Hạnh phúc mong manh
Ngày 3/5, chị N.T.H. (SN 1980, ngụ Bình Tân, TP.HCM) cầm xấp đơn kêu cứu đến tòa soạn báo ĐS&PL vì bị chồng cũ bạo hành trong suốt một thờ? g?an dà?. Chị H. nghẹn ngào nó?: “Tô? cũng chẳng bao g?ờ ngờ là có ngày phả? v?ết đơn tố cáo chồng. Suốt mấy năm qua đã bao lần tô? v?ết đơn nhưng vì thương tình nên rút lạ?, cũng chỉ mong anh ấy tu tỉnh lạ? mà làm ăn nuô? con. A? ngờ tô? càng tha thứ anh ấy càng lấn tớ?. Không b?ết bao nh?êu lần tô? thừa sống th?ếu chết vì bị chồng đánh”.
Rồ? chị kể cho chúng tô? nghe về cuộc đờ? đầy nước mắt. Chị H. s?nh ra trong g?a đình không g?àu có nhưng ba mẹ cũng đủ lo cho con đủ ăn. G?a đình có ba ngườ? con, chị là con g?ữa và cũng là đứa con khờ nhất trong nhà nên ba mẹ rất thương yêu. Bao nh?êu lo toan cuộc sống cả nhà đều gánh hết, chị chỉ v?ệc làm đô? v?ệc vặt trong g?a đình và nấu ăn chờ mọ? ngườ? đ? làm về.
K?nh tế nhà chị cũng khá g?ả hơn kh? ba chị “chạy” được một suất đ? Mỹ. Do có ba luôn gử? t?ền chu cấp về nên chị H. và g?a đình cũng có của ăn của để. Ở nhà sống bám vào ba mẹ mã? cũng chán, chị H. quyết định đ? học làm tóc để k?ếm kế mưu s?nh. Sau gần một năm học nghề, chị mở t?ệm trên đường Tân Kỳ Tân Qúy (quận Tân Phú, TP.HCM). Ngày đó tuy mớ? mở t?ệm nhưng nhờ có duyên và cắt tóc g?ỏ? nên quán của chị lúc nào cũng đông khách.
Cũng nhờ x?nh đẹp nên có một chàng tra? ở quán đố? d?ện cũng mở t?ệm cắt tóc tên Nguyễn Văn Hà (SN 1970, quê Bắc G?ang, ngụ TP.HCM) luôn để ý săn đón tán tỉnh. Dù trước đây chị H. cũng từng nghe anh Hà là một gã có máu đào hoa, nhưng bị ch?nh phục bở? lờ? nó? ngọt ngào của Hà nên chỉ chưa đầy ha? tháng sau kh? ngỏ lờ? chị H. đã chính thức lên xe hoa theo Hà về d?nh. Theo như chị H. nó? thì ngày cướ? chị, Hà chẳng có mấy t?ền, mọ? ch? t?êu trong t?ệc cướ? đều do một tay chị lo lắng. Do mớ? mở t?ệm, chị H. cũng chẳng có t?ền mà lo nên phả? nhờ ba bên Mỹ gử? về.
Chị H. đang trình bày vớ? PV.
Ngày đó vì quá yêu, nghĩ rằng t?ền vợ cũng như t?ền chồng, m?ễn là sau này ha? vợ chồng thương yêu nhau cùng vun vén cho tương la? là chị H. thấy hạnh phúc và chẳng tính toán gì. Ba mẹ chị H. cũng vì thương con gá? nên không bao g?ờ tính toán th?ệt hơn. Lấy nhau năm 2000, một năm sau chị s?nh đứa con tra? đầu lòng. Hạnh phúc tưởng chừng như được nhân lên gấp bộ? bở? sự ra đờ? của đứa con tra? bụ bẫm, nhưng chị H. không nghĩ rằng đó là những chuỗ? ngày bất hạnh nhất mà chị từng trả? qua.
Sau kh? s?nh con, k?nh tế g?a đình khó khăn, ha? vợ chồng trẻ vớ? đứa con đỏ hỏn trên tay phả? đố? mặt vớ? muôn vàn khó khăn.. Trăm thứ phả? cần đến t?ền nhưng chưa một lần chị H. được Hà đưa về cho dù là một nghìn lẻ. Nh?ều lúc chị H. cũng hỏ? chồng t?ền nhưng Hà b?ện hết lý do này đến lý do khác để thoá? thác, nghĩ rằng chồng cũng khó khăn nên chị H. chỉ b?ết gọ? đ?ện thoạ? x?n ba t?ền nuô? con. Nh?ều đêm nằm ôm con, thương phận mình, s?nh ra cũng có duyên, con nhà đàng hoàng tử tế, tưởng yêu được một ngườ? dù nghèo thì vẫn thương yêu mình, nhưng đã nghèo rồ? còn vô trách nh?ệm, y như chị bỏ t?ền ra mua một ông chồng, ch? H. không khỏ? xót xa.
Rồ? còn tệ hơn, Hà thường xuyên k?ếm cớ gây sự vớ? vợ. Cứ hở ra là anh ta lạ? đánh. Vẫn b?ết, vợ chồng trẻ không thể tránh được những mâu thuẫn thường nhật, nhưng chị H. không ngờ Hà có thể đánh vợ không nương tay vì bất cứ lý do gì. Dù sống g?ữa đất Sà? Gòn nhưng do học ít, lạ? ngạ? vớ? bà con lố? xóm và anh em bạn bè, nên mỗ? kh? bị chồng đánh chị cũng chỉ b?ết cắn răng chịu đựng. Kh? bị đánh quá chị cũng cã? lạ? mấy câu, nhưng càng cã? lạ? càng bị đánh nh?ều hơn. Cuộc sống vợ chồng vớ? chị lúc đó g?ống như địa ngục, nhưng vì vẫn thương yêu chồng con, chị H. âm thầm chịu đựng.
Chồng đánh cửa trước thì chạy cửa sau, chồng bỏ đ? thì ôm con ngủ. Chị H. nó?: “Lúc đó tô? chỉ nghĩ chắc ở V?ệt Nam mình a? cũng bị chồng đánh. Và chồng đánh thì không nên nó? ra, a? nghe được ngườ? ta lạ? chử? cho là có hư hỏng gì chồng mớ? đánh. Nhưng suy xét lạ?, tô? cũng không làm gì quá, còn cuộc sống thì a? cũng có lúc sa? lúc đúng, có gì sa? thì vợ chồng bảo ban nhau chớ đánh là tô? sợ lắm”. Nhưng Hà đã không bảo ban vợ mà luôn dùng nắm đấm để “dạy vợ”. Dù có nhịn nhục đến mấy chị H. cũng không g?ữ được chồng, năm 2010 ha? ngườ? ra toà ly dị.
Không còn là vợ cũng bị đánh
Sau kh? ly hôn, chị H. đã rất đau khổ. Nhưng chị nghĩ chẳng còn duyên nợ nữa nên ha? ngườ? đường a? nấy đ?. Nhưng kỳ lạ thay, dù bỏ vợ nhưng Hà vẫn thường xuyên đánh vợ, cứ hễ gặp chị H. là Hà k?ếm chuyện, quá tức tố? có lúc chị H. cũng chử? lạ?. Đỉnh đ?ểm của sự v?ệc d?ễn ra vào ngày 27/12/2011, chị H. đ? đón con ở đường 26/3 (khu phố 10, phường Bình Hưng Hòa, quận Bình Tân, TP.HCM) thì Hà đến “k?ếm chuyện”. Tức tố? vì tự dưng cứ bị làm ph?ền, chị H. cã? lạ?.
Chị H. vớ? khuôn mặt bầm tím kh? bị chồng đánh
Thấy chị H. và Hà cã? nhau, anh Nguyễn Hồng N?nh (SN 1966, ngụ Bình Tân, TP.HCM, anh tra? của Hà) và Nguyễn Văn Thắng (cháu của Hà) và Thùy (chưa rõ la? lịch) chạy đến chỗ chị H. đò? đánh. Hoảng hốt, chị H. chạy vào nhà lấy một tuốc tua vít ra để chống đỡ. Kh? bốn ngườ? này xông vào đánh, chị H. đã đưa tua vít ra chống trả và sượt nhẹ vào ngườ? N?nh. Sau đó nhóm của Hà t?ếp tục lao vào đánh chị H., may nhờ ngườ? dân phát h?ện nên chạy vào can ngăn. Kh? mọ? ngườ? can được bốn ngườ? không đánh chị H. nữa thì thừa lúc sơ hở, tên Nguyễn Văn V?ệt (con ruột của ông N?nh) chạy từ xa đến đánh tớ? tấp chị H. kh?ến chị bị thương phả? đưa đ? v?ện cấp cứu.
Kh? nhập bệnh v?ện Chợ Rẫy (TP.HCM) đ?ều trị, chị H. được các bác sĩ kết luận: “Sưng vùng đỉnh đầu, thá? dương phả?, bầm quanh ha? mắt, sau ta? phả?, sưng vùng má phả? xây xát sau ta? trá?”. Sau kh? ra v?ện chị H. rất buồn, chị nghĩ là lần này chị sẽ nhờ pháp luật can th?ệp để chị được sống yên ổn. Nhưng vừa ra v?ện thì Hà lạ? lò dò đến nhà chị H. quỳ van x?n tha thứ và x?n chị nộp đơn bã? nạ?. Dù rất đau đớn về thể xác nhưng nghĩ thương đứa con tra? nên chị đành cắn răng v?ết đơn bã? nạ? cho Hà. Những tưởng sau lần được tha thứ ấy Hà cảm động mà hành xử tốt hơn. Nhưng dường như được vợ cũ bao dung bao nh?êu thì Hà càng lên nước bấy nh?êu, thỉnh thoảng gặp chị H. Hà lạ? k?ếm chuyện đánh chị.
Chị H. đã sống trong sợ hã?, luôn muốn yên ổn nhưng Hà càng ngày càng lộng hành. Mớ? đây vào ngày 29/3, Hà lạ? gặp chị H. g?ữa đường và gây sự, đạp đổ xe của chị. Thấy vậy, chị H. tức quá hỏ? lạ?: “Tô? làm gì mà anh đánh?”. Nghe vợ cũ hỏ? Hà không nó? gì mà hằm hằm kéo tóc chị H. ấn xuống chỗ bùn gần đó. Sự v?ệc được chị H. báo lên công an phường. Dù đã báo công an phường nhưng chị H. luôn luôn sống trong lo sợ, vì chị b?ết Hà rất hung dữ nên không b?ết chuyện gì sẽ xảy ra. Chị H. tìm đến báo ĐS&PL mong được g?ả? tỏa sự sợ hã? và cũng mong công an sớm g?ả? quyết vụ v?ệc để mẹ con được sống yên ổn.
Cơ quan công an đang đ?ều tra làm rõ Ngày 3/5, ngay sau kh? nhận đơn của chị H., PV báo ĐS&PL đã có cuộc trao đổ? vớ? công an phường Bình Hưng Hòa (quận Bình Tân, TP.HCM). Đạ? d?ện công an phường Bình Hưng Hòa xác nhận: “Sự v?ệc chị H. báo là hoàn toàn chính xác, ha? vợ chồng họ đã nh?ều lần cã? vã và Nguyễn Văn Hà (SN 1970, quê Bắc G?ang, ngụ TP.HCM) đã đánh chị H. nh?ều lần. Cơ quan công an có g?ả? quyết, nhưng sau đó chị H. lạ? bã? nạ? nên chỉ g?ả? quyết nộ? bộ trong g?a đình. Lần này Hà đánh chị H. chúng tô? cũng đang đ?ều tra làm rõ”. |
TÔ HƯƠNG SEN