Bộ xương “biết nói”
Vào một ngày giữa năm 2012, phòng CHSS (PC02), Công an tỉnh Tuyên Quang nhận được tin báo của một người dân ở xã Kiến Thiết, huyện Yên Sơn, tỉnh Tuyên Quang về việc nghi ngờ cái chết của ông Tạ Xuân H. (trú thôn Đồng Khẩn, xã Kiến Thiết) không phải do say rượu, ngã chết như gia đình đã loan báo mà do bị giết. Theo như lời trình báo của người này, ông H. bất ngờ tử vong và 1 đám ma được diễn ra vội vàng có rất nhiều điểm bất thường.
Ngay sau khi nhận tin báo, các trinh sát thuộc Đội 4 được lãnh đạo phòng PC02 phân công phụ trách tìm hiểu sâu hơn về vụ việc. Quá trình tìm hiểu, các trinh sát đã nhận thấy rất nhiều nhiều dấu hiệu bất thường xung quanh cái chết của của ông Tạ Xuân H..
Theo đó, thông tin ông H. say rượu, ngã chết do gia đình loan báo và cũng chỉ có gia đình biết sự việc, không có nhân chứng nào khác chứng kiến sự việc. Đồng thời, khi kể lại sự việc khiến ông H. tử vong, 1 số người thân của nạn nhân thuật lại rất mơ hồ, thậm chí mâu thuẫn với nhau. Đây cũng chính là mấu chốt để cơ quan công an nhận định hoàn toàn có khả năng ông H. bị sát hại.
Ngay lập tực, phòng PC02, Công an tỉnh Tuyên Quang đã thành lập chuyên án để điều tra về vụ chết người này. Công tác điều tra chóng được triển khai. Tuy nhiên, do vụ việc xảy ra đã lâu, việc thu thập chứng cứ, lấy lời khai của những người có liên quan đến vụ việc gặp rất nhiều khó khăn.
“Vụ án đã xảy ra 5 năm, nhiều người dân không còn kí ức về vụ việc của ông H. nữa. Số ít người còn lại chỉ nhớ, ông H. ra đi đột ngột, đám ma cũng diễn ra chóng vánh. Thường ngày ông H. cũng thường xuyên uống rượu nên khi được thông báo nạn nhân say rượu không may bị ngã dẫn đến tử vong, đa số đều không nghi ngờ hay chú ý đến vụ việc”, cán bộ điều tra của điều tra của phòng PC02 nhớ lại.
Cùng với đó, chìa khóa để giải mã cho khả năng ông H. có thể bị sát hại hay chính là thi thể của nạn nhân đã được chôn cất cách thời điểm phá án 5 năm. Lệnh xin khai quật tử thi ông Tạ Xuân H. để điều tra nhanh chóng được các trinh sát thực hiện.
Tại kết luận giám định số 94/GĐTT 12 ngày 16/7/2012 của phòng Kỹ thuật hình sự, Công an tỉnh Tuyên Quang đã kết luận nguyên nhân chết của ông H Theo đó, do tử thi đã được chôn cất gần 5 năm, phần mềm đã hoại tử hết nên không xác định được tổn thương.
Cái chết thương tâm của bé trai 4 tuổi và bản giám định ADN muộn màng (kỳ 1): Mối tình bi kịch
Cái chết thương tâm của bé trai 4 tuổi và bản giám định ADN muộn màng (kỳ 2): Người cha bạc bẽo
Cái chết thương tâm của bé trai 4 tuổi và bản giám định ADN muộn màng (kỳ 3): Nước mắt ân hận
Hệ xương có tổn thương, nạn nhân có chấn thương gò má phải, gãy cung tiếp xương gò má trái; chấn thương gẫy xương hàm dưới, chấn thương lồng ngực gãy cung tiếp xương trước xương sườn 2, 3 bên phải và bên trái; chấn thương vỡ xương bả vai hai bên.
Phòng Kỹ thuật hình sự, Công an tỉnh Tuyên Quang nhận định, chấn thương nói trên có thể gây chết nhưng không gây chết ngay tức thì. Sau đánh, nạn nhân có thể bị nghi phạm dùng dây vải thít cổ. Tuy nhiên do phần mềm đã hoại tử hết nên không đủ điều kiện để xác định nạn nhân chết do chấn thương nói trên hay do thít cổ.
Từ kết luận này, ngay lập tức, các trinh sát thuộc phòng PC02, Công an tỉnh Tuyên Quang đã có căn cứ để triệu tập tất cả thành viên trong gia đình ông Hạnh gồm vợ, vợ chồng con trai, vợ chồng con gái và một số người hàng xóm cạnh nhà đến cơ quan điều tra để làm việc.
Kế hoạch giết người
Quá trình đấu tranh gặp rất nhiều khó khăn, khi vụ án xảy ra đã lâu, không có nhân chứng vụ việc. Tuy nhiên, trước những bằng chứng thuyết phục, sau nhiều giờ đấu tranh, các đối tượng đã khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội. Theo đó, các đối tượng khai nhận, ông H. bị sát hại và cái cớ “say rượu, ngã chết” chỉ là tin giả do gia đình truyền ra.
Cụ thể, tối 13/6/2008, Tạ Đức Hưởng (SN 1987, con trai ông H.) ở nhà cùng gia đình gồm có ông Tạ Xuân H., bà Đào Thị Liên (SN 1964, vợ ông H.), Vũ Thị Hà (SN 1988, vợ Hưởng), Tạ Kim Oanh (SN 1990, con gái ông H.) và Nông Thanh Khang (SN 1985, trú xã Liên Sơn, huyện Yên Sơn, thời điểm đó là bạn trai và sau này là chồng Oanh).
Sau khi cả nhà đi ngủ, đến khoảng 22h đêm cùng ngày, bà Liên đau đầu dậy ra bàn uống nước ngồi rồi gọi Oanh dậy ra bóp đầu cho mình. Thấy có tiếng động, ông H. tỉnh dậy và đi ra chỗ mẹ con bà Liên và nói: “Mấy giờ rồi? Chúng mày có phải bác sĩ đâu”. Đồng thời, ông H dùng tay túm tóc và tát vào mặt bà Liên.
Thấy vậy, Oanh chạy vào giường gọi Hưởng dậy để can ngăn nhưng không được, ông H. tiếp tục “mạnh tay” với vợ. Lúc này, tiếng ồn ào đã khiến Hà và Khang cùng dậy. Không can ngăn được bố đánh mẹ, Hưởng đã chạy ra phía bên trái nhà lấy một thanh sắt dài gần 1 mét vụt hai nhát vào ngực khiến ông Hạnh ngã ra nền nhà.
Sau đó, Hưởng cùng vợ và 2 em đưa bà Liên sang nhà vợ chồng Đào Thị Va (hàng xóm ở cùng thôn) và Phạm Văn Thống (SN 1977). Xong xuôi, Hưởng trở về nhà một mình thì thấy ông Hạnh đang nằm trên giường và chửi bới, đe dọa sẽ giết chết cả nhà.
Nghĩ ông H. sẽ không để cả nhà yên, Hưởng bắt đầu nảy sinh “loại bỏ” ông H. ra khỏi nhà. Ngay lập tức, khi quay trở lại nhà Va, Hưởng gọi em rể là Khang ra nói chuyện thì Oanh và Hà cùng ra theo. Tại sân nhà Va, cuộc bàn bạc của những người con trai, con rể, con dâu và con gái về việc giết bố đã diễn ra.
“Anh trót đánh bố rồi, bây giờ bố cứ đe dọa giết mấy anh em, đã thế thì giết chết bố đi không thì mai tỉnh dậy bố lại giết anh em mình”, Hưởng nói.
“Đừng làm thế, dù sao cũng là bố mình”, Hà phản đối.
XEM THÊM: Ân hận muộn màng của thầy giáo trong vụ nam sinh đuối nước tại bể bơi Trường PT Quốc tế Việt Nam
Cuộc nói chuyện tan rã khi chưa đưa ra ý kiến thống nhất. Sau đó, Oanh và Hà lại đi vào trong nhà Va. Lúc này, Hưởng liên tục nhớ lại những lời bố dọa giết cùng hình ảnh mẹ bị ông H. đánh nên vẫn “nung nấu” thực hiện kế hoạch. Lúc này khi thấy chỉ còn Nông Thanh Khang đang ngồi lại với mình, Hưởng nhờ Khang giết chết ông H. và nhận được sự đồng ý của cậu em rể tương lai.
“Còn tiếp”
Khánh Ngân