Ròng rã 8 năm chạy ngược chạy xuôi khắp các bệnh viện lớn nhỏ để chữa trị hiếm muộn, vợ chồng chị Hồng Nhi cuối cùng được đền đáp xứng đáng. Anh chị hạ sinh cô công chúa xinh đẹp, dễ thương - món quà quý giá sau bao ngày tháng “khát” con.
Gian nan hành trình tìm con
Chị Phan Thị Hồng Nhi (SN 1989), quê ở xã Hàm Mỹ, huyện Hàm Thuận Nam, tỉnh Bình Thuận. Năm 2010, chị kết hôn với anh Hồ Văn Hòa (SN 1977), người cùng quê. Hai vợ chồng sống hòa thuận, hạnh phúc nhưng sốt ruột vì mãi không có tin con.
Gia đình anh chị đều xuất thân nghề làm nông, nhà lại đông anh em nên kinh tế chẳng mấy khấm khá. Họ nương tựa vào nhau, không nhận được sự trợ giúp của hai bên nội ngoại. Đến một ngôi nhà để “che nắng, che mưa”, anh chị cũng không có, phải ở nhờ nhà người thân.
Hai vợ chồng làm thuê làm mướn đủ công việc mà cuộc sống vẫn “nghèo hoàn nghèo”. Có thời gian bần cùng nhất, trong nhà không có nổi bơ gạo để thổi cơm; mọi người xung quanh ái ngại cho ít gạo nấu.
Sau một năm cưới nhau, thấy chậm có bầu nên vợ chồng chị Nhi đến bệnh viện Từ Dũ khám. Bác sĩ kết luận nguyên nhân ở anh Hòa không có tinh trùng và đưa ra phác đồ điều trị. Hai vợ chồng chẳng có tiền mua thuốc nên đành ngậm ngùi ra về. Cả quãng đường chạy xe từ TP. HCM về Bình Thuận, họ khóc nức nở xót thương cho phận mình.
“Lúc ấy, tôi chỉ biết động viên chồng hãy cố gắng trong cuộc hành trình gian nan này. Ngoài xã hội, có nhiều cặp vợ chồng hiếm muộn, thậm chí 15 - 20 năm sau kết hôn, họ mới có con. Nên hai vợ chồng hãy vững tin vào y khoa tiên tiến”, chị Nhi ngậm ngùi chia sẻ với PV Đời sống & Pháp luật.
“Có bệnh thì vái tứ phương”, ai mách địa chỉ chữa trị hay phương thuốc nào là họ làm theo. Chị Nhi cùng chồng uống đủ các loại: Thuốc bắc, thuốc nam, thuốc tây, lễ bái nhưng không có kết quả gì. Nhiều lần anh chị bỏ thuốc giữa chừng vì điều kiện kinh tế không cho phép, không biết vay mượn vào ai. Đối với cặp vợ chồng khác, có con là một lẽ tất nhiên, là điều bình dị nhưng sao đối với vợ chồng chị Nhi là cả một hành trình đẫm nước mắt?
Vợ chồng chị Nhi nở nụ cười hạnh phúc bên cô con gái tròn 5 tháng tuổi. |
Mỗi khi tới thăm gia đình nào có trẻ con hoặc ngắm nhìn những đứa bé qua phim ảnh, chị Nhi không giấu được giọt nước mắt lăn dài. Chị bất khóc nức nở trong sự bất lực, cay đắng, xót xa.
Giữa 2012, hai vợ chồng chị quay lại bệnh viện Bình Dân để khám, bác sĩ kết luận anh Hòa có 0,1% tinh trùng. Với tia hy vọng mong manh, vợ chồng chị khấp khởi mừng thầm và quyết định phẫu thuật để tìm tinh trùng. Một tháng sau, khi nhận kết quả xét nghiệm, đôi vợ chồng trẻ thất vọng, mọi niềm tin sụp đổ: Chồng chị không có tinh trùng. Cơ hội có con như chấm dứt với chị Nhi.
Những giọt nước mắt hạnh phúc
Họ trở về quê, ngày ngày cắt đủ các loại thuốc với hy vọng có con. Chưa một ngày nào, họ ngừng nuôi hy vọng giản dị có một đứa bé để bế bồng. Đến năm 2013, chị cùng chồng tới bệnh viện Hùng Vương (TP. HCM), khoa hiếm muộn để tiếp tục hành trình gian nan. Sau khi xin được tinh trùng phía nhà chồng, bác sĩ đã đưa vào ngân hàng và tiến hành tạo phôi.
Các bác sĩ tạo thành công tổng cộng 16 phôi, triển khai 2 phôi, còn lại 14 phôi đưa vào ngân hàng lưu trữ. Sau bao cố gắng, nỗ lực của hai vợ chồng, kết quả thai đậu trong niềm hạnh phúc tột cùng. Cuối tháng 12/2018, chị Hồng Nhi hạ sinh một bé gái xinh xắn, dễ thương, đặt tên là Bảo Ngọc.
Bé Bảo Ngọc gần 2 tuổi đáng yêu, xinh xắn vô cùng! |
Chị Nhi hạnh phúc nói: “Cái tên Bảo Ngọc mang ý nghĩa sâu sắc với hai vợ chồng. Con chính là viên ngọc quý giá, là bảo vật của bố mẹ trong cuộc đời. Tôi dù nghèo khó cũng cố gắng mang lại cho con một cuộc sống hạnh phúc, no đủ”.
Như hiểu được nỗi vất vả, nhọc nhằn của bố mẹ nên bé Bảo Ngọc rất ngoan ngoãn, ít quấy khóc, ăn uống ngon miệng. Ngắm nhìn ánh mắt to tròn, hồn nhiên của con; nghe tiếng con bi bô tập nói, dường như bao mệt mỏi mà anh chị gặp phải đều tan biến.
Khi bé Bảo Ngọc đã cứng cáp, mong muốn bé nhỏ của chị Nhi là có thêm một đứa con nữa. Chị muốn nhờ các bác sĩ can thiệp, tạo phôi thai từ 14 phôi lưu trữ. Chia sẻ về chi phí “tìm con” trong 8 năm qua, chị Nhi cho biết đã tiêu tốn khoảng 500 triệu đồng. Số tiền đó do anh chị vay mượn khắp nơi để chữa trị hiếm muộn. “Để có thêm một đứa con nữa, có tốn kém bao nhiêu tôi cũng chấp nhận. Chỉ mong con lại đến trong cuộc đời tôi”, chị bùi ngùi chia sẻ.
Nghèo tiền bạc nhưng giàu tình nghĩa, vợ chồng chị Nhi với cuộc sống “một túp lều tranh, hai trái tim vàng” đã dìu nhau qua bao bão tố. Khấp khởi hy vọng rồi lại thất vọng, tủi thân; cuối cùng ông trời cũng đền đáp xứng đáng cho hai vợ chồng. Chỉ cần có niềm tin, nỗ lực cố gắng thì con sẽ lại về...
Ứng Hà Chi