Hơn 9 tháng chờ kết luận điều tra từ cơ quan công an, gia đình bị hại sống trong sự chờ đợi mỏi mòn và phập phồng lo sợ vì bị những kẻ lạ mặt chặn đường hăm dọa, yêu cầu bãi nại.
Ghé thăm gia đình vợ chồng chị Nguyễn Thị Th. (34 tuổi, trú huyện Củ Chi, TP.HCM) vào ngày cuối tuần. Trong căn phòng trọ trống hốc, chỉ có 3 mẹ con chị Th. ngồi co ro bên nhau. Thấy khách đến, chị bảo 2 con ra ngoài chơi. Người mẹ trẻ không muốn con tổn thương khi nghe nhắc lại chuyện đau lòng.
Hai lần làm bậy
Mắt ngấn lệ, chị kể chiều 2/1, đang nấu cơm thì bé Nguyễn Thị Q. (8 tuổi) nói đi vệ sinh. Chờ mãi không thấy con về chị lao đi tìm thì thấy từ phía sau nhà vệ sinh, bé Q. cầm chiếc quần lót bị rách vừa chạy vừa khóc, trong khi Hà Tấn Ch. (17 tuổi, ở cùng dãy nhà trọ) cạnh đó đang mặc quần vào.
Ngay lập tức, chị Th. tri hô, kêu chồng đến giữ Ch. nhưng anh ta nhanh chân chạy thoát nên vợ chồng chị đi trình báo công an xã Tân Thông Hội, huyện Củ Chi.
Theo chị Th., trong đêm 2/1, Ch. đến trình diện tại công an xã và bị tạm giữ hành chính 24 giờ rồi cho về. Hôm sau, công an xã chuyển vụ việc lên Công an huyện Củ Chi. Cùng ngày, công an huyện yêu cầu chị Th. lấy giấy giới thiệu đưa con gái đi giám định.
Kết quả giám định của Trung tâm Pháp y Sở Y tế TP.HCM cho thấy màng trinh bé Q. bị rách, giãn rộng. Nhận định hành vi của Ch. có dấu hiệu phạm tội Hiếp dâm trẻ em, công an huyện chuyển hồ sơ, vật chứng đến Công an TP.HCM theo thẩm quyền.
Sau đó, Công an TP.HCM mời Ch. và chị Th. đến lấy lời khai. Ch. đã thừa nhận đã 2 lần giao cấu với con chị Th. nhưng không bị phát hiện.
Từ đó đến nay đã hơn 9 tháng, gia đình chị Th. ngày đêm trông chờ kết luận điều tra nhưng vẫn chưa thấy. Lên cơ quan chức năng hỏi thăm, chị cứ nhận được câu trả lời “về nhà chờ”.
Khó khăn chồng chất
Sáu năm rời quê lên TP.HCM mưu sinh, chồng chị Th. đi bốc vác thuê, công việc thất thường; chị Th. làm công nhân ở một công ty bao bì, đồng lương cũng chẳng là bao. Vợ chồng phải cố gắng chi tiêu tằn tiện để lo cho 2 con ăn học.
Gần đây, người chồng bị bướu độc trên trán sưng to, đau nhức, 5 công ruộng ở quê đã phải bán dần chữa bệnh vẫn không thấm vào đâu. Vì vậy, phải ngưng thuốc ở bệnh viện Ung bướu, chuyển sang dùng thuốc nam, thuốc bắc.
Sau khi xảy ra sự cố, tâm lý bé Q. bất ổn, học lực sa sút. Nhiều đêm đang ngủ, bé vùng vẫy, khóc thét. Đã vậy, sợ liên lụy, chủ nhà trọ đuổi gia đình chị Th. đi nơi khác. Thêm 2 lần chuyển nhà trọ để tìm sự bình yên cho gia đình, vậy mà trên đường đi làm, chồng chị thường bị những kẻ lạ mặt chặn lại hăm dọa, yêu cầu rút đơn, bãi nại.
“Do không chịu nổi áp lực, cách đây một tuần, chồng tôi đã về quê chặt khóm thuê. Một mình tôi với 2 đứa nhỏ ở lại chờ kết quả. Lúc mới xảy ra sự cố, ba mẹ Ch. có đưa 1,5 triệu đồng nhưng tôi không nhận. Giờ mẹ Ch. làm chung với tôi cũng không thèm nhìn mặt hay hỏi thăm... Tôi mệt mỏi lắm nhưng phải cố gắng. Chỉ mong công an sớm có kết luận về vụ án. Xong việc này, tôi sẽ đưa con về quê thôi...”, chị Th. chua xót.