Vừa về tớ? nhà anh, khung cảnh h?ện ra trước mắt tô? là cả nhà đông nghịt. Vì nhà anh là trưởng họ nên cứ g?ỗ chạp là bố mẹ anh mờ? rất đông. Chỉ kịp vào chào 2 bác, tô? đã nhanh nhanh chóng chóng đ? ra xem có cỗ bàn gì không để chuẩn bị cùng mọ? ngườ?. Đa phần là cô dì, chú bác của anh chuẩn bị cơm, còn các cụ thì ngồ? uống nước.
Tô? chuẩn bị đủ các thứ, a? sa? gì cũng nhanh nhẹn làm. Hôm ấy tô? bị đau lưng, chỉ có đứng và nấu ăn, nấu đến hơn 2 t?ếng mớ? được ăn. Lúc ăn, nó? không đ?êu chứ tay tô? run tớ? nỗ? không thể nào gắp được thức ăn.
Xong tay tô? nhợt ra vì nước lạnh. Nghĩ hã? hùng thật nhưng g?ờ b?ết làm sao, cũng chỉ có thể làm cho đẹp cá? ngày ra mắt, chẳng lẽ mình lạ? không làm, cứ ngồ? đó thì a? mê được.
Lúc về bơ phờ