Khi nhìn thấy tàn thuốc lá và vỉ thuốc tránh thai vừa khuyết đi một viên, tôi vô cùng đau đớn, chẳng ngờ cô ấy lại phản bội tình yêu của tôi sau 4 năm gắn bó.
Tôi và Hà quen nhau khi cả hai cùng vào Quy Nhơn học đại học. Lần đầu gặp mặt tôi đã có cảm tình với cô gái đó, cô ấy dễ thương, xinh xắn và thông minh. Sau một năm quen nhau, cô ấy đồng ý nhận lời tỏ tình của tôi, tôi vô cùng hạnh phúc. Chúng tôi đã tâm sự với nhau rất nhiều về chuyện gia đình, cuộc sống. Tôi có kể cho cô ấy nghe về chuyện trước đây tôi đã từng yêu một cô gái và bị cô ấy “cắm sừng” thế nào.
Khi nghe câu chuyện của tôi, Hà đã khóc và nói cô ấy thương tôi và muốn tôi được hạnh phúc. Cô ấy cũng hứa sẽ không bao giờ rời xa tôi. Yêu nhau được 2 năm tôi dẫn cô ấy về ra mắt gia đình, bố mẹ tôi rất vui và đồng ý. Về phía bố mẹ cô ấy cũng đồng ý để chúng tôi qua lại tìm hiểu nhau. Trải qua thời gian và những khó khăn trong cuộc sống, khi Hà ổn định công việc cũng là lúc tình yêu của chúng tôi được 4 năm.
Tôi và cô ấy cũng bàn nhau cuối năm nay sẽ làm đám cưới. Để chuẩn bị cho cuộc sống gia đình, tôi đã tích cóp được số tiền gần 400 triệu và mua một mảnh đất trong Quy Nhơn. Tôi dự định thiếu bao nhiêu sẽ vay bố mẹ để xây một căn nhà cấp 4. Gia đình cô ấy biết chuyện vui lắm, thi thoảng bố mẹ cô ấy có gọi điện cho tôi hỏi thăm và động viên tôi cố gắng.
Khi nghe câu chuyện của tôi, Hà đã khóc và nói cô ấy thương tôi và muốn tôi được hạnh phúc (Ảnh minh họa). |
Đợt tết vừa rồi, chúng tôi có về ăn Tết ở gia đình hai bên. Bố mẹ tôi cũng nói, họ đã coi cô ấy như một thành viên trong gia đình và mong chúng tôi sẽ luôn giữ vững được tình cảm với nhau. Nhưng chỉ 2 tuần sau đó khi tôi vào Quy Nhơn trước cô ấy có gọi điện và nói với tôi rằng bố mẹ cô ấy không đồng ý cho chúng tôi yêu nhau nữa. Khi tôi hỏi, cô ấy thú thật là người yêu cũ của cô ấy từ Nga về, đã đến ngỏ lời xin cưới cô ấy.
Sau một lúc khóc lóc cô ấy kêu, anh ta hiện tại rất giàu có, lương cao, nhà khá giả lại ở cùng quê nên bố mẹ cô ấy liền đổi ý. Họ cũng khuyên cô ấy nên suy nghĩ lại tình yêu của chúng tôi. Tôi nghe thế rất thương cho cô ấy, đành chấp nhận tạm thời chia tay, dù lòng yêu cô ấy rất nhiều. Nhưng rồi khi cô ấy vào Quy Nhơn, chúng tôi gặp lại nhau và nhận ra tình yêu của hai đứa vẫn còn rất lớn, nên quyết định hàn gắn lại.
Tôi càng yêu cô ấy hơn, và tự hứa sẽ cố gắng kiếm thật nhiều tiền để ổn định cuộc sống của hai đứa. Và rồi, cô ấy quyết định dọn về sống cùng tôi để chứng minh hai đứa tôi sẽ chẳng bao giờ rời xa nữa. Tôi đã rất tin cô ấy, và nghĩ rằng cô ấy thật lòng yêu thương mình, không có điều gì gian dối. Ngay cả mảnh đất tôi mua cũng đứng tên cả cô ấy.
Đợt đó, tôi nhận được quyết định của công ty ra Bắc Ninh công tác 3 tháng, ngày đi cô ấy bịn rịn khóc lóc nói rằng sẽ rất nhớ tôi, cô ấy sẽ cô đơn khi ở lại một mình. Tôi cũng trấn an cô ấy, chỉ duy nhất lần này, rồi tôi sẽ ổn định công việc và làm gần nhà hơn.
Được 1 tháng cô ấy gọi điện nói rằng cô ấy ốm. Tôi nghe tin hốt hoảng, nhân dịp được nghỉ 4 ngày, tôi vội vàng bắt xe chạy về để được ở bên cô ấy. Thời gian trôi nhanh, hết 4 ngày tôi lại phải ra Bắc Ninh tiếp tục công việc. Ghé qua cơ quan thu dọn một số giấy tờ, rồi qua nhà bạn lấy cho cậu ấy một số quần áo tôi bắt taxi ra bến xe. Lúc đó, tôi chợt nhớ mình quên một số hóa đơn, nên tôi vội quay lại phòng lấy mà không điện báo trước.
Nhưng rồi khi tôi quay lại, thấy cửa khóa có vẻ cô ấy vừa ra ngoài. Tôi vội vàng chạy vào lục đống giấy tờ trong chiếc tủ khá lộn xộn thì vô tình dẫm phải tàn thuốc hẵng còn nóng, tôi nhìn cuối giường có một vỉ thuốc tránh thai, khuyết 1 viên, cốc nước trên bàn vừa uống xong. Tôi hoang mang vô cùng… Tôi vừa rời khỏi phòng tầm 2 tiếng, trong hai tiếng đó có một chuyện tày đình đã xảy ra nơi đây, trong chính căn phòng của chúng tôi.
Đau khổ và hụt hẫng tôi gọi điện cho ấy và rồi chúng tôi đã gặp nhau ngoài bến xe. Cô ấy khóc và thú nhận chuyện cô ấy qua lại với cậu con trai chủ nhà. Nghe xong tôi như chết lặng, bấy lâu tôi đi xa là khoảng thời gian cô ấy qua lại với người đàn ông khác. Cô ấy đã lừa dối tôi, thế mà vẫn thường xuyên gọi điện nói rằng yêu thương tôi, yêu một mình tôi.
Giờ cô ấy khóc xin tôi tha thứ, cô ấy hứa sẽ chuyển trọ trong ngày mai và không gặp anh ta nữa. Nhưng với tôi có lẽ quá muộn mất rồi. Tôi thấy hụt hẫng và mất niềm tin vào tình yêu rất nhiều, giờ tôi phải làm sao đây mọi người ơi?