Nước mắt, lời răn của người cha, người mẹ không đủ sức kéo những đứa con ra khỏi vũng bùn để rồi người chết, kẻ tù tội. Với họ, nỗi đau do ma túy gây ra chưa bao giờ dừng lại.
4 con chết, 3 con ngồi tù
Chúng tôi tới thăm gia đình ông L.V.Th. (trú thôn 3, xã Tiên Cảnh, Tiên Phước, tỉnh Quảng Nam) vào một buổi chiều trung tuần tháng Bảy. Trong căn nhà khang trang được xây từ tiền bán rẫy keo, ông Th. đang lúi húi chuẩn bị bữa cơm tối. Bữa cơm của ông chỉ có rau, vài ba con cá nục kho đi kho lại khô quắt, ít canh chua dưới đáy nồi.
“Nhà có mỗi mình tôi. Nấu chừng này mà ăn miết có hết đâu chú ơi!”, ông Th. thở dài nói và đảo mắt quanh căn nhà như kiếm tìm thứ gì đó trong vô vọng.
Trà nước được bưng ra. Bộ ly chén giữa bàn đóng xác trà màu vàng cóng. Có lẽ đã từ lâu lắm rồi nhà ông không có khách. Ông Th. bảo rằng cả làng cả xã không ai dám đến nhà ông. Người ta lảng tránh, xa lánh ông. Lâu dần ông cứ lủi thủi một mình mà sống. “Âu cũng tại gia đình tôi mà ra. Bà con thì vẫn thương mình mà, lỗi tại ở mình nuông chiều con cái...”, ông Th. phân bua.
Khóe mắt bắt đầu ngấn nước, ông Th. chậm rãi kể với chúng tôi về câu chuyện gia đình mình. Trước kia, cũng như bao gia đình miền ngược khác nơi lưng chừng núi này, gia đình ông đầu tắt mặt tối với nương lúa, rẫy keo. Năm 2000, vợ ông đổ bệnh qua đời, để lại 7 đứa con thơ cho chồng nuôi. Để có tiền nuôi con, ông lăn lộn khắp núi rừng làm thuê đủ nghề.
“Quanh đi ngoảnh lại chúng nó lớn lúc nào tôi chẳng hay. Có 4 đứa lập gia đình xem như mình được 11 đứa con cả dâu lẫn rể...”, ông Th. kể lại.
Những tưởng con cái lớn khôn sẽ được cậy nhờ, ấy vậy mà phúc đâu chưa thấy, chỉ thấy tai họa cứ nối dài ập xuống, đánh gục thân già. 7/11 đứa con của ông dính vào nghiện ngập ma túy. Đứa lớn kéo đứa nhỏ hút chích, gia sản “đội nón” ra đi. Ông Th. không còn nhớ rõ bao lần mình phải quỳ lạy van xin các con hãy thương lấy người cha già cả mà đi cai nghiện. Thế nhưng cái chất gây nghiện ma quái kia đã khiến các con không còn nghe lời ông nữa.
“Chúng nó chọn “án chung thân” với “nàng tiên nâu”. Cuối cùng, 3 đứa nghiện nặng nhất bị nhiễm HIV rồi qua đời, 1 đứa con trai qua đời vì bạo bệnh, 3 đứa tham gia buôn bán ma túy hiện đang ở trong tù”, ông Th. ngậm ngùi kể.
“Còn 2 cô con gái cùng 2 chàng rể, tôi phải đuổi hết vào Nam làm công nhân và dặn đừng có về nữa mà theo vết xe đổ của các anh chị em”, nói đến đây, ông Th. bật khóc nức nở.
Giờ đây, trong căn nhà rộng rãi, chỉ còn mình ông với cô đơn, buồn bã. Mỗi khi đêm xuống, những giọt nước mắt mặn chát lại lăn trên gò má nhăn nheo của người cha vì thương con, nhớ con, vì trách mình không dạy nổi các con.
“Nhìn sang xóm làng, bằng tuổi mình họ vui vầy con cháu, bữa cơm của họ đầm ấm biết bao. Còn tôi... Mà tôi cũng mới xây lại căn nhà đây. Xây lại cho sáng sủa, sau này 2 cô con gái về ở cùng. Có cháu có chắt nữa”, nghe ông nói mà lòng chúng tôi như thắt lại. Điều giản dị của bao người lại thành nỗi ước ao cháy bỏng của ông Th..
Cách nhà ông Th. không xa, bà L.T.N.M. (SN 1971), trú thôn 1, xã Tiên Cảnh cũng trong cảnh “khói nhang nghi ngút”. Bà M. vừa mới mất người con trai thứ vì tai nạn giao thông. Từng là gia đình ăn nên làm ra trong vùng, nhưng kể từ ngày con cả của bà M. là Huỳnh Văn Như (SN 1995) nghiện ngập thì gia sản cũng tiêu tán theo.
Bà M chua xót kể về nỗi đau, bi kịch của gia đình mình. |
“Thằng Như vào Nam làm được một thời gian thì trở về, rồi nó ăn chơi, nghiện ngập, hư hỏng, nó khiến cho gia đình tôi tan hoang. Mới đây, Như bị kết án 5 năm vì tội Buôn bán ma túy. Em trai nó hay tin, trở về thăm anh thì bị tai nạn rồi qua đời. Người mẹ như tôi... đau đớn lắm”, bà M. nói trong tiếng nấc.
Bà M. kể, nỗi đau mất con khiến bà nhiều lúc muốn buông xuôi hết, nhưng còn hai đứa con nhỏ, đứa học lớp 5, đứa học lớp 9 nên bà lại cố gắng gượng.
Hãy về nẻo thiện đi con!
Được sự chỉ dẫn của Công an xã Tiên Cảnh, chúng tôi tìm gặp Ph.V.H. (SN 1994) trú thôn 1, xã Tiên Cảnh. H. từng là con nghiện nổi danh khắp cả vùng. H. phá phách ngang tàng đến độ nhiều người khiếp đảm. Nhưng giờ nhắc đến tên em, ông Ph.V.Đ. (cha H.) rạng ngời khoe rằng con ông đã về nẻo thiện.
Tiếp chuyện chúng tôi, cậu thanh niên này vẫn còn rất dè dặt, khép nép. H. kể: “Gia đình em nghèo lắm, hết THPT em lên Đà Nẵng tìm việc làm, sau vài năm thì về quê lấy vợ. Cuộc sống hôn nhân khó khăn hơn em nghĩ khiến em chán nản, lười nhác và rồi đu theo đám bạn xấu sa đà vào nghiện ngập”.
Ngày biết con trai nghiện, ông Đ. rất buồn nhưng vẫn phải lấy hết can đảm bắt H. lên nhận lỗi với chính quyền. Một buổi chiều năm 2015, người cha ngồi nắm tay con cả chiều, nước mắt ông cứ chảy khiến H. hối hận vô cùng. Ông khuyên con: “Về nẻo thiện đi con ơi! Có cha đây! Cha sẽ giúp con”.
Tự cai nghiện ở nhà, H. được ông Đ., chính quyền đoàn thể địa phương hỗ trợ giúp đỡ. H. lên cơn vật, gào thét vì đói thuốc khổ cực bao nhiêu thì ông Đ. càng đớn đau bấy nhiêu. Cứ thế, 2 cha con ôm nhau khóc. Đúng 20 ngày sau H. dứt cơn.
“Thời gian đầu, tôi vẫn sợ con sẽ quay lại đường cũ. Tôi bỏ công, bỏ việc kèm cặp con, giúp nó nhận thức được đúng sai. Rồi nhờ sự quan tâm hỗ trợ từ chính quyền mà H. tiến bộ hẳn. Về sau thấy nó thẳng thắn từ chối đám bạn xấu mà tôi mừng rớt nước mắt. Giờ cháu nó biết làm ăn, nuôi vịt, làm rừng, kinh tế cũng khá giả, gia đình hạnh phúc”, ông Đ. cười khép lại câu chuyện.
Chúng tôi từ biệt cha con ông Đ. khi đêm đã xuống tự bao giờ, sương rơi ướt đẫm ngoài thềm nhà. Ông Đ. vẫn còn có cơ hội những ngày đầm ấm bên con cháu bởi con ông đã kịp rút chân khỏi ma túy. Còn ông Th., bà M. phải đi hết đoạn đường đời còn lại với nỗi đau mất con. Đến bao giờ trên mảnh đất này mới không còn cảnh gia đình ly tán, tài sản tiêu tan vì ma túy?
Trao đổi với PV, ông Trần Văn Đáng, Trưởng Công an xã Tiên Cảnh, huyện Tiên Phước, tỉnh Quảng Nam cho biết, địa phương từng là một điểm “nóng” về ANTT, đặc biệt là tội phạm ma túy. "Địa phương luôn quan tâm, hỗ trợ, giúp đỡ mọi mặt để những người nghiện hoàn lương cũng như tích cực phối hợp với các đơn vị khác trấn áp tội phạm ma túy", ông Đáng nói. |
Nhâm Thân