Có lẽ ngườ? dân ở TP Thẩm Quyến, Trung Quốc vẫn không thể quên vụ án k?nh hoàng kh? ngườ? mẹ bị chính con tra? mình g?ết chết vì được cha báo mộng…
Kh? A Lan, đang ôm con ngủ thì nghe thấy t?ếng động lạ phát ra từ phòng của mẹ chồng kèm theo đó là những t?ếng la thất thanh rồ? yếu dần. A Lan choàng dậy khoác vộ? ch?ếc áo mỏng để tìm chồng thì không thấy đâu, vơ vộ? ch?ếc đèn p?n A Lan chạy sang phòng của mẹ chồng thì thấy Vương Đình Tân, chồng cô đang lăm lăm con dao trên tay, trên ngườ? thấm đầy máu. A Lan vộ? vàng gọ? ngườ? thân đến ứng cứu, nhưng mọ? thứ đã quá muộn. Sự v?ệc d?ễn ra vào khoảng 6g sáng 8-7-1991, kh? cả khu nhà chung cư Đình Vẫn, phố Sơn Văn vẫn còn ?m ắng, chỉ đến kh? t?ếng la hét của A Lan làm xé tan vẻ tĩnh mịch đó thì những ngườ? dân xung quanh đã chạy sang. Một cảnh tưởng hã? hùng đã xảy ra trong căn hộ của g?a đình Vương Đình Tân, máu chảy lênh láng trên sàn phòng ngủ của bà Toán, mẹ đẻ của Vương, trong khí đó hung thủ không a? khác chính là con tra? của bà, tay vẫn lăm lăm hung khí và không chịu rờ? khỏ? phòng.
Nhận t?n báo, CS TP Thẩm Quyến đã có mặt tạ? h?ện trường. Không khó cho lực lượng đ?ều tra có thể bắt được hung thủ, khám ngh?ệm tử th? cho thấy nạn nhân Toán đã bị hung thủ dùng dao nhọn đâm 3 nhát vào tay phả? làm đứt động mạch, chạm phổ? và mất máu cấp dẫn tớ? tử vong. Tạ? cơ quan cảnh sát đ?ều tra, ban đầu, Vương Đình Tân tỏ vẻ lo lắng, đô? mắt đảo ngược, l?ếc xuô?, thỉnh thoảng lạ? cú? gằm xuống đất kh? bắt gặp ánh mắt của ngườ? đố? d?ện. Rồ? sau đó Vương luôn mồm nó? rằng có nhớ gì đâu mà kha?. Cuộc hỏ? cung l?ên tục bị cắt vụn bở? sự không hợp tác này của Tân. Dùng bất kỳ các b?ện pháp ngh?ệp vụ khác nhau các đ?ều tra v?ên cũng không thể cậy được một lờ? từ hung thủ, thậm chí đã từng có thờ? đ?ểm các đ?ều tra v?ên cho rằng v?ệc lấy lờ? kha? của hung thủ đã đ? vào ngõ cụt, hay Vương Đình Tân không thực sự là tên sát nhân của vụ án này mà đằng sau hắn còn kẻ nào khác t?ếp tay mà Vương không muốn kha? báo.
Những ngày trong tra? tạm g?am ngườ? ta thường thấy Vương không mấy kh? ngủ mà chỉ th?ếp đ? rồ? chợt tỉnh g?ấc, có lẽ Vương không muốn mình ngủ quá sâu g?ấc. Nhưng qua nh?ều ngày bị tra hỏ? Vương cũng tỏ ra mệt mỏ?. Hắn không thể đừng được g?ấc ngủ kh? đô? mắt cứ trũng xuống, cuố? cùng hắn đã không thể cưỡng lạ? được g?ấc mộng k?nh hoàng đó. Trong buồng g?am, ngườ? ta nghe thấy có 2 g?ọng nó? vang lên, một g?ọng của Vương và một g?ọng đàn ông lớn tuổ? khác nhưng cũng được phát ra từ m?ệng của Vương. “Quả là kỳ lạ, chúng tô? không thể ngờ được Vương lạ? có một con ngườ? khác trong mơ”, đ?ều tra v?ên Đ?nh Tùng Lâm ch?a sẻ. Trong cơn mơ của mình Vương đã tranh cã? cật lực vớ? ngườ? đàn ông lớn tuổ? k?a và khẳng định mẹ của mình không có tộ? và bà ấy là ngườ? quan trọng nhất vớ? Vương, nhưng ở ch?ều ngược lạ? ngườ? đàn ông k?a thì luôn khẳng định bà Toán có lỗ? vớ? chồng, con và đáng phả?… chết.
Đến ngày hôm sau kh? các đ?ều tra v?ên hỏ? lạ? toàn bộ sự v?ệc đêm hôm trước thì Vương t?ếp tục khẳng định mình không nhớ gì. Những t?ếng kêu oan vẫn được Vương cần khẩn, thậm chí Vương còn không t?n bà Toán đã mất bở? những lưỡ? dao oan ngh?ệt của mình. Đây thực sự là đ?ểm khó đố? vớ? các đ?ều tra v?ên trong v?ệc phá vụ án tưởng chừng như hết sức đơn g?ản này. B?ết Vương rất “ghét” ngủ nhưng các đ?ều tra v?ên vẫn tìm mọ? cách để Vương có thể có được một g?ấc ngủ đủ sâu, b?ện pháp dùng thuốc ngủ cũng đã được sử dụng, nhưng vớ? v?ệc có sự can th?ệp từ bên ngoà? thì Vương lạ? ngủ tít đến tận ngày hôm sau. Cuố? cùng các đ?ều tra v?ên đã phả? để cho Vương thoả? má? t?nh thần. Sau 7 ngày không hỏ? cung Vương đã bình tĩnh hơn, sau g?ờ ăn cơm tố? Vương thấy thư thá? hơn hẳn, một luồng g?ó nhẹ thoảng qua, Vương thấy lạnh gáy, rùng mình. Vương tỉnh dậy một bóng áo trắng xuất h?ện bên ngoà? song sắt, g?ọng ngườ? đàn ông vang lên, “mày đã làm v?ệc đó chưa, bao g?ờ thì nó mớ? chết”. Vương mấp máy trả lờ?: “Tô? không làm v?ệc đó đâu, mẹ tô? không có tộ? gì hết, ông hãy đ? đ?…”. G?ọng ngườ? đàn ông như hét lên: “Mày thật ngu, nó không phả? là mẹ của mày, mày không g?ết nó tao sẽ theo mày cả đờ?, cả vợ, con mày nữa”. Trong g?ọng nó? yếu ớt Vương rên rỉ: “Tô? đã làm v?ệc đó rồ?, ông hãy buông tha cho tô?, tô? không muốn ông ám ảnh cuộc đờ? tô? nữa…”. Vừa dứt lờ? nó? ánh đèn buồng g?am vụt sáng trong sự ngỡ ngàng của Vương và hồn ma ngườ? đàn ông trong màu áo trắng cũng b?ến mất…
Quá khứ đáng quên
Cuố? cùng các đ?ều tra v?ên đã có được lờ? kha? của Vương thừa nhận hành v? g?ết chết mẹ đẻ của mình, nhưng đó chỉ là lờ? kha? nhằm loạ? bỏ ngh? ngờ có kẻ khác ra tay hãm hạ? bà Toán, còn vớ? Vương, một ngườ? bị khủng hoảng t?nh thần thì xem ra mức án nào cũng không còn g?á trị đố? vớ? anh nữa. Theo lờ? của ngườ? thân, Vương s?nh ra trong một g?a đình hạnh phúc có bố mẹ và em gá?. Nhưng hạnh phúc ấy kéo dà? chưa được bao lâu thì bố của Vương bị phá sản, từ đây ngườ? đàn ông này rơ? vào b? kịch bị sốc tâm lý, ông không đ? làm mà chỉ ở nhà uống rượu rồ? chìm trong những cơn say.
Mẹ của Vương vốn không bao g?ờ phả? b?ết đến v?ệc k?ếm t?ền nuô? g?a đình g?ờ đây phả? đứng ra gánh vác tất cả mọ? v?ệc. Thế nhưng không có trình độ cao cũng như k?nh ngh?ệm làm v?ệc lâu năm, để tìm được một công v?ệc có nguồn thu nhập ổn định là đ?ều rất khó đố? vớ? bà Toán. Thế nhưng qua lờ? mách của bạn bè, bà Toán x?n vào làm g?úp v?ệc chợu bố của Vương là ngườ? đàn ông hết mực thương yêu vợ, con nhưng kh? “ma men” làm đầu óc ông mộng mị thì ông đánh đuổ? tất cảo một g?a đình g?àu có, trong nhà này có một cụ ông đã lớn tuổ? nên bà Toán được g?ao v?ệc chăm sóc 24/24g cho ngườ? đàn ông này. Nhưng kh? tỉnh rư mọ? ngườ? thậm chí ông còn khẳng định bà Toán thấy ông nghèo hèn mà bỏ mặc ông cùng con ở nhà để theo một ông lão g?àu có.
“Có lần ông ấy bắt tô? chứng k?ến cảnh ông hành hạ mẹ tô?, vớ? tô? những tháng ngày đó thật đáng quên, đã có lúc tô? muốn ông ta có thể nhanh chóng b?ến mất khỏ? trá? đất này…”, Vương ch?a sẻ. Vừa căm ghét nhưng cũng vừa sợ ngườ? cha của mình nên Vương phả? sống trong b? kịch của chính cuộc đờ? mình. Cũng theo lờ? của Vương, thì suốt quãng thờ? g?an sống chung vớ? bố sau này không ngày nào là Vương không phả? nhận và? trận đòn rò?. Không những vậy những trận đòn đó không khác gì đòn thù và bố của Vương khẳng định Vương không phả? là con đẻ của ông. Có lẽ do d? chứng từ những trận đòn ro? cũng như bị khủng hoảng t?nh thân nên sau cá? chết của cha, Vương bắt đầu có b?ểu h?ện của một ngườ? mắc bệnh hoang tưởng. Thỉnh thoảng trá? g?ó trở trờ?, Vương lạ? đập phá đồ đạc trong nhà rồ? chạy ra ngoà? đ? lang thang khắp các phố, có lần ngườ? nhà phả? đ? tìm mấy ngày mớ? thấy. Những lúc không lên cơn, Vương trở về trạng thá? bình thường, nhận b?ết được mọ? thứ.
Vương đã sát hạ? mẹ đẻ của mình ngay sau đêm mơ thấy bố đẻ của mình khẳng định rằng: “Bà Toán sắp cầm dao đâm con mày đấy. Nó phả? chết vì tộ? lỗ? của nó đã gây ra...”. Tỉnh cơn mơ, sáng hôm đó Vương dậy sớm hơn mọ? ngày và vẫn nghĩ đến “mố? thù” phả? trả thay cho cha vớ? mẹ của mình nên cậu đã nảy s?nh ý định ra tay sát hạ? cha. Vương đã đ? thẳng vào bếp lấy dao rồ? sang phòng ngủ của mẹ dùng hết sức đâm tớ? tấp vào vùng bả va? và cánh tay của bà Toán đến kh? thấy bà không còn la hét, chống cự mớ? thô?. Vớ? hành v? G?ết ngườ? của mình Vương đã phả? nhận mức án chung thân do có tình t?ết g?ảm nhẹ l?ên quan đến thần k?nh.
Trong tù Vương vẫn ân hận về hành v? của mình kh? đã h?ểu ra sự v?ệc, nhưng Vương cho b?ết anh ta cảm thấy vu? hơn ở nhà bở? hồn ma của ngườ? cha đã không còn theo đuổ? Vương nữa. |
Theo Dân V?ệt