Nhắc đến việc con phải đi cách ly một mình, con trai chị Ngọc bắt đầu khóc vì sợ. Mẹ khóc, con khóc. Vợ chồng chị không dám tưởng tượng con sẽ ở một mình trong 21 ngày tới.
Các bé học sinh tại nơi cách ly. |
Tối 30/1, thông tin học sinh N.Đ.N.K. (tại lớp 3E trường tiểu học Xuân Phương, quận Nam Từ Liêm) mắc COVID-19 khiến nhiều phụ huynh hoang mang. Chị Trần Bích Ngọc (trú tại Vân Canh, Hoài Đức, Hà Nội) có con là F1 với K. vẫn chưa thể tin bản thân sẽ phải tạm xa con trai chỉ mới 8 tuổi trong 21 ngày tới. Con trai chị là F1, vợ chồng chị cùng con út trở thành F2, buộc phải tự cách ly tại nhà.
Chị Ngọc nghẹn ngào: "Giờ có muốn chuẩn bị đồ, mang cho con bộ cờ vua, vài quyển truyện cũng không được. Mọi sinh hoạt của bản thân và con út chỉ trong không gian nhà, nếu muốn ăn gì, mua gì phải nhờ người rồi đặt trước cửa, mọi người đi rồi mình mới dám mở cửa ra lấy”.
Tối 30/1, quận Nam Từ Liêm họp khẩn lấy trường tiểu học Xuân Phương làm điểm cách ly cho học sinh, phụ huynh, giáo viên tại trường. |
Chị Ngọc tâm sự, tối 29/1, vợ chồng chị nhận thông báo từ nhà trường về việc một học sinh trong lớp 3E là F2, do có bố là F1, tiếp xúc trực tiếp với BN 1964 lên nhóm zalo của lớp.
"Nhận được tin, tất cả phụ huynh đều hoang mang, lo lắng, sợ hãi. Cả đêm trằn trọc, không ngủ được, chỉ mong bạn học của con trai có kết quả âm tính. Sáng 30/1, chị nhận được thông báo bố K. dương tính với COVID-19, và trở thành F0, K. là F1, con trai chị là F2. Mình bật khóc luôn", chị Ngọc kể lại.
Tất cả phụ huynh trong lớp hồi hộp chờ đợi, thậm chí lo lắng đến mức cáu gắt vì chờ kết quả xét nghiệm của bạn cùng lớp con mình, mọi người chỉ mong có một phép màu đến để ca F1 kia mãi là F1 thôi. Các phụ huynh khích lệ tinh thần nhau, nhưng cũng xác định tư tưởng sẵn sàng đi cách ly.
Sau khi nhận được thông tin, rất nhiều phụ huynh bàng hoàng, lo lắng. |
Dù bản thân lo lắng, nhưng nhìn thấy con trai bé nhỏ hoảng sợ, vợ chồng chị Ngọc đành "gác tâm trạng" trấn an con trai rằng: “Đi cách ly không đáng sợ, vì còn còn có các bạn, có cô giáo đi cùng, sẽ ổn cả mà. Nếu xin đi cùng được bố sẽ đi cùng con, ăn Tết cùng con’, nghe bố nói, cậu bé vui vẻ, không còn sợ sệt.
Cả ngày 30/1 vợ chồng chị Ngọc vờ như không có chuyện gì xảy ra, nhưng thực chất là nín thở từng phút giây chờ thông báo từ nhà trường. Tiếng thông báo trên Zalo vang lên, chị lao đến cầm điện thoại và rồi… K. trở thành F0, con và các bạn cùng lớp trở thành F1. Số lượng F2 chưa thể đếm nổi. Chẳng còn suy nghĩ được nhiều, vợ chồng chị lao vào chuẩn bị đồ đạc, mang theo mọi thứ có thể để con đi cách ly tập trung ngay trong đêm.
Vừa nhắc đến việc con phải đi cách ly một mình, con trai chị bắt đầu khóc vì sợ. Mẹ khóc, con khóc, chính bản thân vợ chồng chị không dám tưởng tượng con sẽ ở một mình trong 21 ngày tới. Bối rối, vợ chồng chị muốn xin đi theo con vào khu cách ly nhưng không được, thông báo cho biết ngoài 11 phụ huynh tiếp xúc với ca mắc trong buổi biểu diễn văn nghệ trên quận, học sinh lớp 3E và các cô giáo không ai được đi theo, vợ chồng chị bắt đầu tìm người đi cùng để gửi gắm con.
Nhưng may, một lúc sau cô hiệu trưởng thông báo, mỗi học sinh sẽ được kèm một phụ huynh đến khu cách ly, khiến vợ chồng chị như gỡ được nút thắt. Theo phân công, chị Ngọc sẽ cách ly tại nhà với con út, còn chồng chị và con trai lớn sẽ đi tới trường.
Hơn 11h đêm, chồng và con trai chị đi đến trường cách ly, khi đi có mang theo chăn, đồ dùng sinh hoạt của con. Mọi thứ đến với gia đình chị Ngọc quá nhanh, suốt đêm hôm ấy, nữ phụ huynh chỉ mong con được bình an.
Ngày đầu tiên con xa nhà, chồng chị gọi điện thoại về báo ở trong khu cách ly được thầy cô, lực lượng chức năng quan tâm, đầy đủ đồ dùng, con trai cũng nhắn nhủ mẹ nhờ người gửi thêm bộ cờ vua để chơi cùng bố hoặc các bạn.
Bàn ghế được kê làm giường cho các con. |
Mỗi phòng học được bố trí 8 người ở gồm 4 học sinh và 4 phụ huynh, bàn kê làm giường, chăn đắp trên lớp lấy làm đệm, chăn, màn ở nhà để đắp, các quy trình kiểm dịch diễn ra nghiêm ngặt, nữ phụ huynh mới yên tâm phần nào.
“Cả gia đình chia làm hai nơi, do không thể gửi đồ vào cho hai bố con, nên mình có nhờ một phụ huynh khác cùng toà nhà vận chuyển đồ hộ. Ban đầu hai vợ chồng tính sẽ tự giặt đồ trong khu cách ly, nhưng sợ thời tiết nồm ẩm, nên có nhờ phụ huynh kia khi tiện sẽ mang đồ bẩn về hộ để mình giặt. Biết là bất tiện với mọi người, nhưng giờ thế này rồi, mong được thông cảm”, chị Ngọc nói.
Bên cạnh đó, do các học sinh còn nhỏ, hội phụ huynh cũng phân chia người hỗ trợ đồ ăn, ngoài khẩu phần ăn theo ngày, nếu các con muốn ăn thêm gì, các bố mẹ sẽ mua để chuyển vào. Đi cách ly những ngày cận tết, cả gia đình chị sẽ không được đoàn viên ít nhất trong 21 ngày sắp tới nhưng với nữ phụ huynh: “Buồn chứ, nhưng không ăn tết năm nay thì sang năm ăn tết, giờ với mình và các phụ huynh khác, sức khoẻ của các con mới là quan trọng. Mong các con có thể bình an, khoẻ mạnh”.
Hiện, chị Ngọc dự định sẽ kêu gọi mọi người ủng hộ truyện tranh cũ cho các con đọc giải trí trong thời gian cách ly vì khoảng thời gian ở còn dài, chị mong các học sinh có thể giữ tinh thần thoải mái và sức khoẻ tốt nhất.
Lê Liên - Quỳnh Chi