Gá? hư nổ? bần bật và không a? không b?ết. Cánh “mày râu” thì nhìn nàng bằng con mắt mê đắm, còn phụ nữ thì chan chát nó? xấu nàng, nhưng chỉ là sau lưng.
Gá? hư và gá? ngoan bằng tuổ? nhau và cùng vào làm công ty X. một lúc. Ngày đầu đ? làm, cả ha? được “t?ền bố?” rỉ ta? “Phả? ngoan và đừng có chơ? trộ?”. Gá? ngoan gh? lòng tạc dạ, còn gá? hư thì chẳng thèm để vào ta?.
Gá? ngoan thực h?ện rất tốt lờ? khuyên của t?ền bố?. Cô nàng tự làm lu mờ mình để hòa nhập cùng vớ? “đồng bọn”. Không dám mặc những bộ trang phục đẹp, trẻ trung chỉ vì các t?ền bố? có phong cách “bà g?à đau khổ”, không dám chỉ ra cá? sa? của các t?ền bố? vì sợ bị nó? là “ranh con lanh chanh”, không dám thể h?ện rằng nhà mình “có đ?ều k?ện” vì sợ bị đồn là cố tình sang chảnh.
Gá? hư thì vẫn cứ “hư” như bản chất của cô nàng. Trang phục thường xuyên của cô là những bộ đầm lịch sự nhưng bó sát khoe đường cong gợ? cảm. Màu son ưa thích của gá? hư là màu đỏ nóng bỏng và quyến rũ. Gá? hư cũng chẳng ngạ? ngần đ? làm bằng xe sang, mặc cho những con mắt so? mó? nhìn chòng chọc cô nàng.
Màu son yêu thích của gá? hư là đỏ quyến rũ và nổ? bật, cũng như chính cô nàng vậy - (Ảnh m?nh họa)
Gá? ngoan luôn g?ữ nụ cườ? h?ền lành trên mô?, cư xử lịch sự vớ? tất cả mọ? ngườ? cho dù phía đố? d?ện là đồng ngh?ệp nàng ta không thích và nó? chuyện chán một cách khủng kh?ếp. Gá? hư thì quyết không tốn thờ? g?an để dông dà? vớ? những ngườ? cô nàng thấy nhàm chán. Nàng ta sẽ nhanh chóng kết thúc cuộc hộ? thoạ? và chuyển sang những v?ệc khác có ích hơn. Kể cả có làm mếch lòng đố? phương, gá? hư cũng không quan tâm. Bở? vì gá? hư không cần a? a? cũng phả? yêu quý mình, đặc b?ệt là những ngườ? gá? hư h?ểu rõ chẳng bao g?ờ hợp ca nổ?.
Từ ngày vào làm, gá? ngoan chẳng làm mếch lòng a?. Nhưng khổ nỗ?, đã mấy tháng trờ? mà vẫn có khá nh?ều đồng ngh?ệp không nhớ được tên của cô nàng. Bở? vì gá? ngoan luôn ?m th?n thít trong các cuộc họp, một dạ ha? vâng, b?ến mình thành một đàn em ngoan ngoãn nhưng cũng chìm nghỉm và nhợt nhạt.
Cũng bở? vì ngoan quá mà gá? ngoan chẳng được sếp g?ao cho một dự án quan trọng nào. Không dám thể h?ện trước mặt các “t?ền bố?”, gá? ngoan l?ên tục kh?êm tốn kh? được “t?ền bố?” hỏ? han về năng lực của mình: “Ô? em chẳng b?ết gì đâu, em còn phả? học chị nh?ều lắm”; “Em thua xa chị”; “Em thấy mình còn kém lắm”; “Sao chị g?ỏ? vậy, cá? này em mã? chưa làm được”… Cô nàng tự b?ến mình thành gá?… ngu trong mắt đồng ngh?ệp thay vì hình tượng ngoan h?ền mà cô muốn xây dựng. Và tất nh?ên là sếp và các t?ền bố? khác chẳng dám g?ao cho gá? ngoan v?ệc gì vì sợ nàng ta phá hỏng tất cả.
Gá? hư thì khác. Cô nàng bật t?ền bố? tanh tách, kể cả là sếp (tất nh?ên là vớ? sếp thì phả? có cách khéo léo hơn). Ngay ngày đầu t?ên họp, gá? hư đã "dám" gạt bỏ một phương án của t?ền bố?, đưa ra cách g?ả? quyết t?ết k?ệm ch? phí và có h?ệu quả hơn.
Gá? hư sẵn sàng thể h?ện mình, tỏa sáng mà chẳng ngạ? a? - (Ảnh m?nh họa)
Gá? hư nổ? bần bật và không a? không b?ết. Cánh “mày râu” thì nhìn nàng bằng con mắt mê đắm, còn phụ nữ thì chan chát nó? xấu nàng, nhưng chỉ là sau lưng. Nhìn cá? mặt “gớm ghê” của gá? hư, a? mà dám làm gì cô nàng. Vả lạ?, cá? dáng “sang chảnh” của gá? hư kh?ến khá nh?ều ngườ? suy đoán nàng ta có “ô dù” và chẳng dám động chạm.
R?êng sếp thì thích mê gá? hư vì cô nàng luôn có những ý tưởng sáng tạo. Tuy thỉnh thoảng cũng “ch?m cú” vì bị gá? hư vặc lạ?, nhưng sếp vẫn bỏ qua. Bở? suy xét đến công và tộ?, thì cá? tộ? “dám thể h?ện” của gá? hư nhỏ xíu x?u so vớ? h?ệu quả công v?ệc cô nàng tạo ra. Sếp nhận xét về gá? hư: “Hơ? láo tí nhưng mà g?ỏ?”.
Dịp cuố? năm, công ty tổ chức bình bầu th? đua. Trong bản tự k?ểm đ?ểm, gá? ngoan dù thấy mình chẳng có lỗ? gì nhưng vẫn nặn óc nghĩ ra một và? khuyết đ?ểm và chỉ dám đánh g?á mình là nhân v?ên loạ? B, vì gá? ngoan kh?êm tốn mà. Trá? lạ?, gá? hư tự t?n phê cho mình một loạt đ?ểm tốt, đánh g?á mình loạ? A và còn tự đề nghị sếp khen thưởng.
Gá? ngoan ấm ức, không h?ểu sao mình ngoan mà lạ? mã? chỉ là "tép r?u" - (Ảnh m?nh họa)
Kết quả là gá? ngoan “được” đánh g?á là nhân v?ên loạ? B y như “mong muốn” của cô nàng, và mức thưởng cuố? năm cũng chỉ nho nhỏ tương xứng. Gá? hư lĩnh mức thưởng tương đương vớ? loạ? A và còn được hưởng thêm một khoản to to khác tương xứng vớ? những thành tựu của cô. Sếp còn có dự định cất nhắc gá? hư lên chức vụ trợ lý cho sếp, vì rất hà? lòng vớ? sự thông m?nh, sắc sảo và khôn ngoan của gá? hư.
Nhìn những thành quả của gá? hư và của chính mình, gá? ngoan không khỏ? cảm thấy ấm ức. Cô vô cùng khó h?ểu. Tạ? sao một ngườ? ngoan ngoãn, nghe lờ? như cô lạ? cứ mã? chỉ là “tép r?u”, trong kh? gá? hư lạ? đạt được hết thành công này tớ? thành công khác.