Tạ? sao em phả? làm như vậy? Tạ? em sợ đánh mất tô? sao? Tạ? em sợ phả? thú nhận em không còn trong trắng hay sao? Hay em đang có nỗ? khổ tâm nào đó? Dù vớ? lý do gì, tô? chắc chắn cũng không thể tha thứ cho ngườ? vợ chưa cướ? đã dố? trá như vậy.
Tròn 20 ngày nữa tô? kết hôn. Vậy mà tố? nay, đáng lẽ g?ờ này tô? đã sang nhà vợ sắp cướ? đưa em đ? ăn tố?. Nhưng tô? vẫn đang ngồ? đây, trống rỗng và cay đắng vớ? gần một ngày tô? vừa trả? qua.
Dẫu đã b?ết tình yêu cần được thử thách ở tầng cao nhất của t?nh thần, nhưng một kh? sự lừa dố? quá lớn và đến đột ngột thì tạm thờ? tô? gần như mất hết ý chí. Tô? còn không b?ết có đủ can đảm để t?ếp tục yêu và làm đám cướ? vớ? em không.
6h sáng hôm nay, tô? thức g?ấc vì lòng cồn cào. Gần đây vợ sắp cướ? của tô? có nh?ều b?ểu h?ện lạ. Cô ấy luôn lo lắng và xuống cân thấy rõ. Tô? động v?ên em cố gắng ăn uống cho khỏe thì cô ấy cườ? bảo: Đó là tr?ệu chứng rố? loạn t?ền hôn nhân.
Tô? cũng nghĩ cô ấy có thể quá lo lắng cho ngày cướ? sắp đến mà có b?ểu h?ện như vậy nên động v?ên em nh?ều lắm. Nhưng thực tế, g?a đình tô? g?àu có, g?a đình cô ấy khá g?ả. Bố mẹ tô? cũng thương yêu và đã xem em là con cá? trong nhà từ lâu. Vớ? lễ cướ? sắp tớ?, tất cả những gì cần mua sắm, chúng tô? đã mua sắm hết. Căn hộ cao cấp của ha? vợ chồng cũng đã được trang bị nộ? thất sang trọng đầy đủ chỉ đợ? ngày đón dâu. Vậy mà em vẫn có vẻ gì đó bồn chồn.
Tô? có cảm g?ác cô ấy đang trốn tránh không muốn gặp tô?. Tô? không g?ận, chỉ lo lắng tự hỏ? không b?ết có phả? cô dâu đáng yêu của tô? đang gặp phả? chuyện gì không. (Ảnh m?nh họa)
Cố nằm đến 7h sáng, tô? gọ? đ?ện bảo sang đón em đ? ăn sáng. Em từ chố? vớ? lý do muốn ở bên g?a đình ngày cuố? tuần. Tô? đâm ngh? ngh? vì hôm qua và những hôm trước nữa, cô ấy cũng đã từ chố? tô? vớ? lý do tương tự.
Tô? có cảm g?ác cô ấy đang trốn tránh không muốn gặp tô?. Tô? không g?ận, chỉ lo lắng tự hỏ? không b?ết có phả? cô dâu đáng yêu của tô? đang gặp phả? chuyện gì không. Em của tô? trước rất dịu dàng và lễ phép. Nhưng thờ? g?an gần đây lạ? dễ gắt gỏng, và hơ? mất k?ên nhẫn như vậy chắc chắn là có chuyện.
9h sáng, em nhắn t?n bảo hôm nay tô? đừng sang nhà em vì em sẽ đ? shopp?ng cả ngày cùng bạn bè nên không gặp nhau. Tô? hụt hẫng như một ngườ? đang rơ? tự do. Dù sắp cướ? nhau nhưng tô? vẫn muốn gặp em mỗ? ngày. Chính em cũng thế nhưng gần đây lạ? tỏ ra khó chịu vì sự có mặt của tô?.
Tô? ước mình lúc này có thể lao đến em hỏ? lý do thật sự của thá? độ lạ lùng và lạnh nhạt này. Kh? yêu thương quá nh?ều, con ngườ? tự nh?ên có những l?nh tính chính xác đến không ngờ. Tô? đã chợt nảy lên ý định theo dõ? em hôm nay xem sao.
Gần 10h sáng, tô? vừa phục kích vừa ăn sáng tạ? mấy hàng ăn khuất khuất một chút ở đầu ngõ nhà em. Một lúc sau, tô? thấy em vộ? vã ph? xe ra mà chẳng có bạn bè nào đ? cùng. Em cũng chẳng ăn vận rực rỡ như thường ngày. Lạ? còn khẩu trang, áo khoác kín mít đến suýt nữa tô? không nhận ra vợ chưa cướ? của mình nữa. Bở? đây không phả? là thó? quen của em.
Em vòng vèo vô định qua những con phố Hà Nộ? quen thuộc gần nửa g?ờ đồng hồ. Tô? bắt đầu sốt ruột nhưng lúc đó chỉ nghĩ đơn g?ản là em bị căng thẳng nên đang cố tìm cách g?ả? tỏa hoặc đang tìm k?ếm một a? đó, một cá? gì đó. Nó? chung, lúc đ? theo sau em, tô? vừa thấy chút thú vị và lòng hơ? ngổn ngang vì không thể lí g?ả? được nguyên nhân thật sự là gì.
10h25 phút, em bất ngờ đ? chầm chậm vào một dãy phố có la l?ệt các phòng khám. Tô? g?ật mình lo sợ em bị bệnh gì đó ngh?êm trọng nên đã phả? lén lút gặp đ? một mình thăm khám thế này. Song, tô? thở phào kh? thấy em tấp vào một cơ sở thẩm mỹ v?ện. Vứt xe cho bảo vệ dắt, em ngập ngừng t?ến vào bên trong.
Tô? nhìn lên b?ển h?ệu “Hút mỡ, cấy lông mày, xẻ mí mắt, nâng mũ?, nâng ngực”. Tuy không b?ết em vào đây để làm gì trong những dịch vụ làm đẹp này. Nhưng tô? cũng thở phào nhẹ nhõm hơn.
Hóa ra vợ sắp cướ? x?nh đẹp của tô? muốn tìm nơ? để “tân trang nhan sắc”. Nhưng suy nghĩ lạ? tô? g?ật mình vì đây không phả? là tính cách của em. Con ngườ? em, từ tâm hồn đến vẻ bề ngoà? đều ưa thích sự đơn g?ản, tự nh?ên. Tô? lạ? nghĩ, hay là em đến đây chăm sóc ngườ? nhà, bạn bè sau kh? phẫu thuật làm đẹp?
Tô? đang phân vân chưa b?ết có nên vào hay không thì đã thấy em vộ? vã đ? ra. Em lạ? lá? xe vô định. Nhưng lần này tô? để ý thấy những con đường em qua hầu hết là nơ? có các cơ sở thẩm mỹ v?ện và cả bệnh v?ện.
Trưa gần đứng bóng, em rẽ vào một ngách mà chỉ thấy thô? tô? cũng đã muốn run lẩy bẩy. Nơ? đây nhan nhản những tấm b?ển quảng cáo lớn bé lộ l?ễu “s?êu âm, nạo hút tha?, vá tr?nh”.
Tô? suy sụp, trong lòng bắt đầu lạ? dấy lên sự đổ vỡ đau đớn. Trong một khoảnh khắc, tô? đã cầu nguyện em chỉ vô tình đ? qua ngách phố này. Nhưng hình như thực tạ? luôn quá khắc ngh?ệt vớ? tô?. Em dừng lạ? trước một phòng khám phụ khoa tư nhân khá bề thế và bước vào đó.
Tô? choáng váng, không phả? vì nắng mà vì em. Chỉ mớ? hơn 1 g?ờ đ? theo em, tô? như ngườ? l?ên t?ếp bị rơ? xuống hố sâu, hết hố này đến hố khác. Chỉ th? thoảng mớ? nắm được chút h? vọng.
Và bây g?ờ, tô? đã tuyệt vọng thật sự. Gần 2 năm yêu nhau, chúng tô? chưa từng quan hệ. Vậy thì em không thể lỡ có tha? mà phá, cũng không thể nào mất tr?nh mà vá? Vợ sắp cướ? của tô? rốt cuộc đang làm gì?
Tô? đã k?ên nhẫn chờ em 3 g?ờ đồng hồ tạ? phòng khám phụ khoa tư nhân ấy cho đến kh? em thực h?ện xong thủ thuật nào đó và nhăn nhó bước ra ngoà? lên xe phóng đ?. Tô? định xuất h?ện ngay trước mặt vợ sắp cướ? để hỏ? cho ra lẽ. Thế nhưng, tô? đã kìm lạ? được.
Sau kh? em đ?, tô? quyết tâm tìm h?ểu cho bằng được nguyên nhân em vào đó. X?n nó? thẳng, vừa phả? g?ả vờ là anh tra? của em, vừa phả? bỏ t?ền ra cầu cạnh để những kẻ tự xưng là bác sĩ và các nhân v?ên ở phòng khám đó nó? ra sự thật em vào đó làm gì. Họ bảo, em đến đây chỉ vớ? mục đích “vá tr?nh”. Họ còn cho tô? xem qua một số xét ngh?ệm trước kh? em thực h?ện cuộc t?ểu phẫu.
Nghe em nó? vậy, tô? chỉ cườ? khẩy. Em vẫn đang lừa dố? tô? trắng trợn thế sao? Nếu tô? không đ? theo em thì có lẽ sẽ không bao g?ờ b?ết được, em lừa dố? tô? lạ? tà? tình và ngoạn mục đến thế? (Ảnh m?nh họa)
Dù là ngườ? đàn ông không quan trọng chuyện tr?nh t?ết nhưng vì không lường trước tình huống này nên tô? đau đớn đến rụng rờ?. Cảm g?ác hụt hẫng, suy sụp, đau khổ đến dồn dập kh?ến tô? như ngột thở và thất vọng tràn trề về em. Trong đờ? tô?, chưa bao g?ờ phả? trả? qua một nỗ? đau nào như thế.
Hơn nửa ngày theo chân em đ? vá tr?nh, tô? trở về nhà và nằm rũ như một cá? xác không hồn. Mọ? n?ềm t?n về em đã sụp đổ hoàn toàn. Vừa về đến nhà, cũng là lúc tô? nhận được cuộc gọ? của em.
Khác vớ? thá? độ thoá? thác, mệt mỏ? ban sáng, g?ờ g?ọng em hớn hở, thoả? má? hơn nh?ều. Em khoe cho tô? b?ết, cuộc shopp?ng vớ? bạn hôm nay may mắn lắm vì em đã mua được nh?ều áo quần ưng ý. Em còn bảo tô? tố? nay sang đưa em đ? ăn. Em bảo mấy ngày vừa rồ? tâm trạng em không tốt nhưng em nhớ tô? nh?ều lắm. Và g?ờ em đã thoát khỏ? tâm trạng rố? loạn đó rồ?.
Nghe em nó? vậy, tô? chỉ cườ? khẩy. Em vẫn đang lừa dố? tô? trắng trợn thế sao? Nếu tô? không đ? theo em thì có lẽ sẽ không bao g?ờ b?ết được, em lừa dố? tô? lạ? tà? tình và ngoạn mục đến thế?
Tạ? sao em phả? làm như vậy? Tạ? em sợ đánh mất tô? sao? Tạ? em sợ phả? thú nhận em không còn trong trắng hay sao? Hay em đang có nỗ? khổ tâm nào đó? Dù vớ? lý do gì, tô? chắc chắn cũng không thể tha thứ cho ngườ? vợ chưa cướ? đã dố? trá như vậy. G?ờ em nó? dố? tô? chuyện vá tr?nh, ma? này cướ? nhau rồ?, a? có thể b?ết em còn lừa dố? tô? đã ngoạ? tình nữa?
Theo Afam?ly