(ĐSPL) - Không chỉ dùng vũ lực đe dọa, ép “gái bán hoa” phải “cống tình” trong nhà vệ sinh công cộng mà Hà Đức Rốt còn tiện tay cuỗm luôn 100 ngàn đồng và chiếc điện thoại cục gạch có giá 200 ngàn đồng của nạn nhân.
Một bi hài kịch của vụ án “cưỡng tình, đoạt tiền”, đằng sau câu chuyện là một nỗi buồn thầm kín của người vợ trẻ, khi chứng kiến chồng mình vì không “nhịn” được khi vợ mới sinh làm chuyện bậy bạ.
Ép gái bán hoa “cống tình”... rồi cướp luôn tiền
Có mặt từ rất sớm ở phiên tòa, vợ của bị cáo là N.T.K.M. đáng nhẽ giờ này như thường ngày đang tung tăng ở trường cùng chúng bạn. Nhưng hôm nay M. phải nghỉ học bồng con nhỏ đến phiên tòa để dự buổi xét xử. Nhìn khuôn mặt ngây thơ “búng ra sữa” của M., chẳng ai biết rằng giờ cô đã có con một tuổi. Khi đó M. mới học lớp 10 đã “xiêu lòng” trước gã trai mặt khôi ngô, trắng trẻo, “lỡ dại” M. phải làm mẹ khi đang ở cái tuổi ăn học. Khi M. mới sinh con, còn phải kiêng cữ thì chồng đã “phản bội” ra ngoài “ăn vụng”.
Khuôn mặt hốc hác của ba mẹ bị cáo tỏ rõ sự lo lắng trước khi phiên tòa bắt đầu xét xử. Cô con dâu thản nhiên chơi đùa với con như đang ở nhà. Bên phía đối diện, có một người phụ nữ đứng ngoài hành lang miệng hút thuốc phì phèo, trông rất có “nghề” nhưng không dấu vẻ hoang mang, đó chính là người bị hại.
Khi xe tù chở bị cáo tới, vẻ mặt cô lộ rõ sự ái ngại, như đang né tránh... những đồng chí công an áp giải bị cáo vào phòng xét xử. Những người chứng kiến không ngớt tiếng xì xào: “Làm nghề đó thấy công an sợ là phải”.
|
Bị cáo Hà Đức Rốt trong vàng móng ngựa. |
Theo cáo trạng, khoảng 2h chiều ngày 18/11/2013, Hà Đức Rốt cùng một người bạn ngồi uống bia rượu tại đường Lê Lợi. Cuộc nhậu kéo dài đến tầm 5h chiều thì Rốt đứng dậy chạy xe máy đi mua đồ ăn.
Trên đường trở lại nơi nhậu, thấy chị Tr. (SN 1981) đang ngồi chơi ở vỉa hè, Rốt rủ cùng đi. Chị Tr. không đồng ý, nên bị Rốt dùng mũ bảo hiểm đánh. Chị Tr. bỏ chạy. Rốt đuổi theo tiếp tục đánh, buộc ngồi lên xe. Sợ hãi, chị Tr. buộc lòng ngồi sau xe máy của Rốt. Rốt không chở chị Tr. về chỗ nhậu, mà “phi” xe thẳng vào nhà vệ sinh công cộng ở công viên Lý Tự Trọng (phường Vĩnh Ninh, TP. Huế), đòi chị Tr. cho “quan hệ”.
Biết không thể thoát khỏi gã thanh niên bản tính côn đồ nên Tr. chỉ biết ngoan ngoãn nghe theo “chỉ định” của hắn. Trong lúc cô bị ép chống tay vào tường để hắn “mây mưa” với mình, thì Rốt đã sờ soạng trong túi, phát hiện có tiền nên tiện tay lấy 50 ngàn đồng bỏ vào túi quần. Dù bị ép làm chuyện ấy nhưng Tr. không dám phản ứng vì sợ Rốt đánh đập.
Thấy nạn nhân có vẻ êm êm hắn lại được “đà”, tiếp tục đe dọa: “Còn tiền thì đưa hết ra đây!”, hắn đe dọa sẽ dùng dao đâm nên Tr. phải đưa nốt số tiền 50 ngàn đồng để phòng thân đã giấu kỹ trong người cho kẻ đốn mạt. Vẫn chưa tha, Rốt “lượm” luôn của nạn nhân chiếc điện thoại “cùi” trị giá 200 nghìn đồng, trước khi rời hiện trường.
Nghe những lời buộc tội của vị công tố viên, bị cáo chỉ biết cùi gằm mặt im lặng. Thi thoảng có tiền thở dài, ngao ngán của những người dự phiên tòa, họ không ngớt bàn luận: “Mới tý tuổi đầu làm cho con người ta có bầu đã khổ lắm rồi, nghèo mà không lo tu chí làm ăn nuôi vợ nuôi con. Đã thế lại còn ra đường làm chuyện bậy bạ, bỉ ổi quá...”.
Vợ bị cáo cúi mặt xuống đứa trẻ đang ngủ say trong lòng, ngậm ngùi giấu những giọt nước mắt đang chực trào ra. Cha mẹ bị cáo cũng cúi mặt, dù họ chẳng làm gì nên tội.
Nỗi ê chề...
Tòa hỏi: “Nội dung cáo trạng vừa công bố có đúng như nội dung cáo trạng bị cáo nhận được không?”. Bị cáo khẳng định đúng và không có ý kiến gì về bản cáo trạng. Tuy nhiên, khi tòa yêu cầu trình bày lại thật rõ ràng hành vi phạm tội của mình, Hà Đức Rốt lại lí nhí cho rằng, do bị cáo và chị Tr. có sự quen biết nên mới dẫn đến việc “quan hệ”. Rốt thừa nhận đe dọa chị Tr. để lấy tiền và điện thoại.
Vị thẩm phán nghiêm giọng: “Bị cáo có đánh chị Tr. không?”. “Dạ có”. “Đánh sau khi vào nhà vệ sinh công cộng hay trước đó để ép buộc nạn nhân phải theo mình vào và cho “quan hệ”? “Dạ trước”. Bị truy, Hà Đức Rốt lần lượt thừa nhận từng hành vi đánh nạn nhân, “cưỡng tình” và cướp tiền, điện thoại.
|
Ê chề phiên xử vụ án hiếp dâm, cướp tài sản của... gái bán hoa. |
Điều đáng nói là, khi trả lời trước tòa, ngay cả bị hại cũng ấp a ấp úng, kể lại diễn biến sự việc lộn xộn. Chị này lúc nói bị Rốt đánh, lúc lại bảo có quen biết Rốt. Mặt chị căng thẳng, có lúc bị hại đưa hai tay ôm mặt kêu “trời ơi là trời”, “lâu rồi nên không nhớ”, khiến vị thẩm phán phải cho bị hại tạm dừng khai để lấy lại bình tĩnh. Một vị hội thẩm hỏi nhiều lần, cả bị cáo và bị hại mới thừa nhận, trước đó hai người từng “quan hệ” một lần (đây cũng là nguyên nhân bị cáo và bị hại cho rằng có “quen biết”).
Sau phiên xử, một vị thẩm phán cho biết, bị hại từng khai tại cơ quan điều tra, lúc bị Rốt lấy mũ bảo hiểm đánh vào mặt, chị này sợ quá nói “anh muốn làm thì làm (ý nói việc quan hệ tình dục - PV) đánh em làm chi”. Sau đó chị này buộc lòng lên xe của Rốt vào nhà vệ sinh công cộng.
Tòa hỏi bị hại: “Sau khi sự việc xảy ra, chị đến báo công an phải không?”. Bị hại trả lời “dạ đúng” và khai thêm, chỉ báo để lấy lại tài sản đã bị lấy mất, còn việc bị Rốt đánh và ép buộc “quan hệ”, bị hại không khiếu nại.
Tòa giải thích cho bị cáo, việc Rốt đánh chị Tr., “cưỡng tình” là hành vi cố ý gây thương tích và cưỡng dâm. Nhưng bị hại không yêu cầu khởi tố, nên bị cáo mới không bị truy cứu trách nhiệm hình sự.
Một người đến xem tòa xử bình luận: “Chắc cô này (bị hại) sợ sau không có “đất” làm ăn, nên chấp nhận “nộp thuế tình” cho “đại ca” để yên thân. Bị đánh vài cái cũng nhịn. Nhưng có chút tài sản “mồ hôi nước mắt” lại bị cướp mất, nên cô này mới “liều mình” đi báo công an”. Bị hại cúi mặt không nói gì. Về phần bồi thường chị Tr. khai, gia đình bị cáo đã bồi thường 200 nghìn đồng.
Mẹ bị cáo cãi, đã “đền” ngay tại đồn công an 300 nghìn đồng và cho thêm 20 nghìn đồng để đi xe thồ về, chị này mới thừa nhận đúng như vậy. Tòa hỏi bị hại yêu cầu xử nặng hay giảm nhẹ mức án cho bị cáo? Bị hại vặn vẹo hai bàn tay lớ ngớ đáp: “Dạ thôi, chừ thì “vui vẻ” (ý nói không yêu cầu xử nặng đối với bị cáo) cũng được”.
Tòa lại hỏi: “Gia đình bị cáo đã bồi thường cho chị 300 nghìn đồng, chị có yêu cầu gì nữa không”? Bị hại xin thêm ít tiền nữa, mẹ bị cáo đồng ý đưa thêm cho bị hại 200 nghìn đồng. Bị hại quay người sang nhận tiền rồi cúi người nói “cảm ơn”. Bị cáo chỉ còn nước đứng chôn chân, dán mắt xuống chiếc vành móng ngựa.
Suốt phiên tòa, vợ Rốt hầu như lúc nào cũng lảng tránh, không đến gần chồng. Đến nỗi giờ tòa nghỉ để nghị án, công an phải ra sân tòa gọi vợ Rốt đưa con vào cho bị cáo nhìn mặt. Lúc này vợ Rốt cũng ôm con, ngồi lặng lẽ, vẫn không nhìn chồng.
Tiếng kêu xót lòng của người mẹ Tòa tuyên án, phạt Hà Đức Rốt 2 năm 6 tháng tù. Bị cáo lủi thủi đi về phía xe tù, người vợ trẻ ôm đứa con thất thần nhìn theo chồng. Mẹ bị cáo chỉ kịp kêu lên: “Đau quá con ơi!”, khi con trai bà phải trở về trại giam để trả giá cho những hành động phạm tội đã gây ra. Chiếc xe bít bùng lăn bánh, ba mẹ bị cáo cũng lầm lũi lê những bước chân nặng nề quay trở về con đò tạm bợ đang dập dềnh bên bờ sông Hương. |
Link bài gốcLấy link
https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/e-che-phien-xu-vu-an-hiep-dam-cuop-tai-san-cua-gai-ban-hoa-a30157.html