(ĐSPL) - Chui ra khỏi căn hầm dưới gầm giường, Lê Văn Nuôl cúi đầu lí nhí từng tiếng ngắt quãng. Song chỉ một lúc sau khi được các trinh sát trấn an, hắn lại trở nên ráo hoảnh một cách lạ thường. Đêm đầu tiên trong nhà tạm giữ, hung thủ đã kể lại mọi chuyện với giọng điệu hoảng hốt, bất thường…
Mô đất khô "tố" kẻ giết người
Kế hoạch vây bắt lần hai được thiết lập. Lần này đích thân Thượng tá Lê Thanh Tùng - Phó trưởng phòng CSĐTTP về TTXH Công an tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu - trực tiếp xuống Kế Sách chỉ đạo công tác phá án. Rạng sáng 25/6/2015, các lực lượng chức năng phối hợp bao vây toàn bộ thôn nhỏ nằm biệt lập giữa cánh đồng và sông nước thuộc ấp Mỹ Tân (xã Nhơn Mỹ, huyện Kế Sách).
Nhóm trinh sát phòng CSĐTTP về TTXH Công an tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu phối hợp với Công an huyện Kế Sách (tỉnh Sóc Trăng) ập vào nhà bà Nguyễn Thị Th. - mẹ Nuôl giữa vườn cây rậm rạp, nơi nghi đối tượng đang ẩn náu. Bà Th. đã bước sang tuổi thất thập lúc này đang đi mua thuốc chữa bệnh, trong nhà chỉ còn cô con dâu. Thấy bóng công an, cô này bối rối cho biết: “Khoảng ba tuần trước bác Ba (Ba Nun) có về trong đêm, nhưng sáng sớm hôm sau đi đâu không rõ”.
Nghi đối tượng chỉ lẩn trốn trong khu vực, lực lượng chức năng tiếp tục kiểm tra mọi ngóc ngách trong nhà và vườn cây trái rậm rạp, tuy nhiên vẫn không phát hiện điều bất thường. Trở vào sàn nước bên hông, thấy nền đất vừa mới được bồi cao lên, một trinh sát hỏi thì người con dâu trả lời: “Mấy ngày trước nền đất xói lở nên mẹ đào đất ở ao vào đắp lên”. Tuy nhiên, tình tiết bất thường đã lộ rõ vì có một số đất ở đây lại khô ráo, không phải kết sình như vừa đào ở ao lên.
Đúng lúc công an đặt câu hỏi về mô đất khô khác thường này thì phía trong nhà bỗng nghe “xoảng” giống tiếng mèo nhảy lên kệ bếp. Đoán chắc Ba Nun đào hầm trong nhà để trốn, Thượng tá Tùng nháy mắt ra hiệu. Lần theo hướng phát ra tiếng động, trinh sát bước đến gần chiếc giường nhỏ đặt nơi góc phòng. Không còn nghi ngờ gì nữa, bên mép giường vẫn còn vương vãi những vụn đất mới, đích thị hắn đã đào hầm và đang trốn bên dưới.
Sau phút hội ý, tất cả giãn vòng vây để giữ khoảng cách an toàn phòng khi đối tượng có thể làm liều. Một trinh sát đến kéo nhẹ chiếc nồi nhôm và vài vật dụng lỉnh kỉnh ra khỏi gầm giường. Miếng bìa các-tông đậy sơ sài phía góc giường đã để lộ miệng hầm với những vụn đất mới. Một chiến sĩ cất tiếng đanh thép: “Lê Văn Nuôl, chúng tôi đã bao vây căn nhà, anh hãy nhanh chóng ra trình diện để được hưởng khoan hồng!”.
Đêm đầu tiên trong nhà tạm giữ
Sau vài phút chờ đợi, tấm bìa các-tông được chính tay người từ dưới hầm gạt sang bên. Từ bên dưới, Ba Nun chui ra với đầu tóc bù xù, gấu quần ướt sũng, lếch thếch. Đưa hai tay lên đầu, hắn lí nhí: “Tôi là kẻ giết người. Hãy bắt tôi đi!”. Đưa tay vào chiếc còng lạnh toát, hắn ngồi run rẩy, miệng lắp bắp từng tiếng ngắt quãng. Sau khi được trấn an hắn mới lấy lại bình tĩnh để khai nhận tội ác.
Tuy nhiên, khi vừa được dẫn giải ra khỏi khu vườn, kẻ thủ ác lại trở nên ráo hoảnh một cách khác thường. Hắn bước đi xăm xăm, thậm chí còn nhếch miệng cười rồi lên tiếng cắc cớ:
- Các anh không biết nhà mẹ tôi?
- Không biết nhà mà biết ông đào hầm dưới gầm giường! - một chiến sĩ trả lời.
Ba Nun cười nhạt:
- Có nhiều lối để vào, nhưng lối này ngoằn ngoèo khó đi...
Nhận thấy tính cách và tâm trạng Lê Văn Nuôl thay đổi thất thường, các điều tra viên (ĐTV) không vội lấy lời khai ngay mà sử dụng biện pháp tâm lý. Đêm đầu tiên khi vừa dẫn giải Ba Nun về nhà tạm giữ, hắn được cho ăn uống rất đàng hoàng. Các ĐTV thay nhau ngồi trò chuyện, vừa để trấn an đối tượng vừa tìm ra kẽ hở buộc hắn phải khai nhận tội một cách thành khẩn. Ba Nun đã kể lại thời hắn còn trong trại khi can án giết người. Nuôl bảo rằng, hắn là kẻ thù dai. Kể về giây phút cầm dao đoạt mạng bạn thân, Nun quắc mắt: “Tại ông ấy đánh và chém tôi chảy máu. Thấy máu là người tôi điên lên!”.
- Vậy anh vứt con dao ở đâu? Chúng tôi đã lục tung khu vườn, tát cạn cả ao nước bên hông nhà vẫn không có? - ĐTV hỏi.
- Không có dưới ao đâu. Tôi vứt nó xa lắm...
Cuộc trò chuyện giữa kẻ thủ ác với các ĐTV kéo dài đến gần nửa đêm. Ba Nun bước đầu thừa nhận một mình hắn gây ra vụ án mạng, song không quên đổ một phần lỗi cho nạn nhân và giải thích về sự tàn độc là do máu điên trong người. Lời khai ban đầu này liệu có bao nhiêu phần trăm là sự thật?
Vòng vo đổ lỗi
Khi được hỏi về mối quan hệ với nạn nhân, Ba Nun cho biết hai người đã quen nhau từ 10 năm trước, 2 năm gần đây lại cùng sống và giúp đỡ nhau trong vườn rẫy.
Về hành vi sát hại bạn thân, Nuôl khai: “Khoảng 20h ngày 29/5/2015 tôi gọi điện nhờ ông H. vào trông nhà và mượn xe máy của ông này đi uống cà phê ở quán Hải Yến (xã Tân Lâm, huyện Xuyên Mộc). Đến nửa đêm, tôi trở về rẫy thì thấy ông H. nằm võng phía ngoài cửa. Thấy bạn có vẻ buồn, tôi giục dậy pha trà rồi cả hai cùng uống. Trong lúc chuyện vãn, tôi nhắc lại việc còn thiếu nợ 200.000 đồng, nhưng ông H. bảo cho tôi luôn, không tính nữa. Biết ông Hoàng đang bỏ đi hoang vì buồn chuyện gia đình, tôi khuyên nên quay về nhà.
Cho rằng tôi có ý coi thường, ông này lớn tiếng chửi bới nên hai bên xảy ra cự cãi. Trong lúc nóng giận, ông H. cầm ấm trà và bình thủy đánh vào đầu, mặt tôi. Bị tôi phản ứng lại, ông này nhặt con dao mổ heo cán gỗ (dài khoảng 40cm) chém vào mặt tôi gây thương tích. Tôi đánh mạnh vào tay ông H. làm rớt dao và đá nó ra xa thì bị ông H. cắn vào hông. Tôi đá ông này ngã nhào rồi giật mùng quấn lên người nạn nhân và chém tiếp. Thấy ông ấy ngã gục, tôi vơ vội vài bộ quần áo rồi lấy xe máy của nạn nhân tẩu thoát”.
Vượt biên theo đường tiểu ngạch
Về chặng đường 26 ngày đêm trốn chạy, Lê Văn Nuôl khai khá rành rọt. Tuy nhiên, lời khai của hắn có những tình tiết bất hợp lý ĐTV phải nhắc nhở về sự thành khẩn.
- Sau khi gây án tôi lấy xe máy của ông H. chạy qua huyện Cẩm Mỹ đến thị xã Long Khánh (Đồng Nai) rồi lên TP.HCM. Qua cầu Sài Gòn, tôi đẩy xe máy xuống sông rồi tiếp tục xuống ngã tư An Sương (quận 12) vứt hung khí bên vệ đường.
- Không lẽ anh đi bộ từ cầu Sài Gòn xuống tận An Sương? Anh hãy khai thật đi, chỉ có sự thành khẩn mới có thể giúp anh giảm nhẹ tội, ĐTV nhắc nhở.
- Tôi không vứt xe máy xuống sông Sài Gòn. Tôi chạy đến ngã tư An Sương vứt dao rồi tiếp tục điều khiển xe máy về miền Tây. Lúc đầu tôi trốn ở Tiền Giang, Vĩnh Long, Đồng Tháp... sau đó, vượt biên sang Campuchia. Do không có tiền chữa bệnh, tôi buộc phải quay trở về tá túc nhà mẹ ruột. Lúc này, tôi liên lạc với bạn tù là Nguyễn Thanh Phong và Phong đã giúp tôi đào căn hầm bí mật dưới giường ngủ của mẹ. Đổi lại, tôi nhượng cho Phong chiếc xe máy đã chiếm đoạt của ông H. - đối tượng khai.
Theo nguồn tin trinh sát, trước đó Ba Nun từng quay về nhà và vội vã ra đi vào sáng sớm hôm sau. Chính người cháu của y đã khóc ré khi nhìn thấy gương mặt còn dính máu của hắn. Thế nhưng trong lời khai ban đầu, Nun không hề nhắc đến việc này, phải chăng hắn đang quanh co để che giấu điều gì đó?
Điều tra viên truy vấn về hành tung có phần thiếu trung thực này, Ba Nun đã thừa nhận hắn từng về nhà ẩn nấp chờ tên Phong đến đón. Tuy nhiên, lúc này bạn tù đang bận việc, không thể ra đón nên hắn đành quay về nhà tại Sóc Trăng. Biết cơ quan công an đang ráo riết truy tìm, hắn chỉ ghé qua nhà thoáng chốc rồi xin tá túc trong nhà người quen ở thị trấn.
Về hành trình vượt biên sang Campuchia, Ba Nun cho biết, sau khi bị Cơ quan điều tra khép vòng vây tại Sóc Trăng, hắn nhảy sang Châu Đốc và tìm gặp Phong. Chính tên này đã dẫn đường và cùng Nun men theo đường tiểu ngạch gần cửa khẩu Long Bình (An Giang) trốn sang nước bạn. Tại đây, hắn được đưa đến điều trị tại một bệnh viện gần Phnom Penh, do bị ông H. đánh làm tụ máu não.
(Còn tiếp)
Hoàng Nham