+Aa-
    Zalo

    Đông đến nhớ món mía hấp gừng của bố

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Mùa đông đã về rồi bố ạ. Sáng nay, cơn gió lùa nhẹ mơn man mái tóc, con nghe tiếng gió thì thào “đông đã về”.

    Mùa đông đã về rồi bố ạ. Sáng nay, cơn gió lùa nhẹ mơn man mái tóc, con nghe tiếng thì thào “đông đã về”.

    Người ta vẫn nói: Xuân ấm áp đoàn viên, Hạ sôi động ồn ào và Thu dịu dàng tĩnh lặng, những cơn gió heo may xao xác dễ gợi cảm xúc suy tư thì Đông chính là mùa của sự hoài niệm, nhung nhớ, yêu thương.

    Con nhớ câu thơ: “Đã nghe rét mướt luồn trong gió/ Đã vắng người sang những chuyến đò”, con nhớ lắm những cơn gió, nhớ những ngày xa xưa.

    Con yêu mùa đông nhưng lại thường ốm vặt. Ngày bé bố vẫn bảo con như “chiếc máy dự báo thời tiết”. Con cứ ho, cảm khoảng 1 tuần rồi lại đâu vào đấy.

    Con nhớ lắm những ký ức tuổi thơ- Ảnh minh hoạ

    Cuộn mình trong chăn mỏng, ký ức tuổi thơ lại ùa về, con nhớ hình ảnh bếp lửa bập bùng giúp con sưởi ấm ngày thơ dại. Con nhớ món mía hấp gừng bố làm như một vị thuốc tuyệt vời. Cả tuổi thơ con, mùa đông gắn liền với những tô mía gừng hấp cách thuỷ để giải cảm mà bố tỉ mỉ tiện từng miếng nhỏ, từng lát gừng mỏng có lúc còn được cắt sợi hỏ rải lên, thơm lừng và ngọt lịm. Ngày đó con đâu biết thuốc kháng sinh là gì?

    Bếp lửa của hai mươi, ba mươi năm trước tuy không ấm đều như điều hoà hai chiều, không được như máy sưởi thời nay nhưng những que củi cháy nhẹ, khóm than hồng ấm áp, có bố mẹ ngồi bên con, kể con nghe những câu chuyện, dạy con nghe những điều hay về cuộc sống lại là những ký ức tuyệt vời nhất.  

    Những thanh mía ngày ấy bây giờ con có thể dễ dàng dừng lại mua bên gánh hàng rong hoặc ghé quán nhỏ. Mùa đông hầu như chỗ nào cũng có thể có để mua nhưng không thể mua lại, tìm lại đúng vị ngọt của ký ức xa xưa.

    Con đã đi qua những mùa đông lạnh giá, biết cơ địa mình rất mẫn cảm vào đông nên càng nhớ vườn mía nhà mình, nhớ mỗi sáng trước khi đi học đều nhắc con mang áo mưa, những đêm đông con ngủ đều thấy mẹ lặng lẽ xoa dầu dọc sống lưng và những lần tỉnh giấc thấy bố đang xoa dầu cho gan bàn chân thêm  ấm…

    Con xa nhà, xa vòng tay bố mẹ, tất bật giữa dòng đời ngược xuôi. Thời gian cứ lặng lẽ trôi, những bếp than hồng vẫn cháy… nhưng những thanh mía hấp gừng giờ chỉ còn là ký ức. Con nhớ và yêu nhiều lắm, bố ơi!

    Trà Anh

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/dong-den-nho-mon-mia-hap-gung-cua-bo-a345103.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.