+Aa-
    Zalo

    Đêm tân hôn khóc tức tưởi vì vỡ mộng lấy chồng giàu

    • DSPL

    (ĐS&PL) - (ĐSPL) - Oanh vốn là cô gái xinh đẹp và kiêu kỳ. Dù gia cảnh bình thường nhưng Oanh ôm mộng đổi đời bằng một người chồng giàu có.

    (ĐSPL) - Oanh vốn là cô gái xinh đẹp và kiêu kỳ. Dù gia cảnh bình thường nhưng Oanh ôm mộng đổi đời bằng một người chồng giàu có.

    Hồi yêu Lâm, cô được chiều chuộng như công chúa, được mua quần áo hàng hiệu bằng tiền của Lâm. Nhưng khi Lâm phản bội Oanh để yêu một cô gái trẻ hơn, sành điệu hơn thì Oanh hạ quyết tâm tìm bằng được một người đẹp trai hơn, nhiều tiền hơn, không chỉ giàu sang mà còn quyền quý để Lâm “biết mặt”.

    Và Thành đã lọt vào tầm ngắm của cô. Thành tuy không đẹp trai nhưng vừa có xe máy Liberty lại vừa đi 4 bánh và sẵn sàng mở hầu bao tặng cho cô những món quà đắt giá. Thông qua Kiên – bạn của Thành, Oanh còn thu thập được thông tin rằng bố Thành làm trên Bộ, nhà ở mặt phố trị giá cả chục tỷ nhưng vì lối sống không khoa trương nên vẫn ở căn nhà tập thể cũ còn biệt thự cho thuê. Nào là Thành được bố mẹ chiều muốn gì được nấy… Oanh nghe như nuốt từng lời. Oanh kết ngay Thành và nghĩ rằng mình đã tìm được người trong mộng.

    Ngày Oanh nhận lời yêu Thành và trao nụ hôn cho anh, Thành hét toáng lên trong quán café rằng anh đã thắng cược trong vụ này. Thành hí hửng khoe với Kiên được người đẹp ôm hôn rồi có mùi nước hoa của Oanh khắp người. Hôm ấy anh được bạn đãi một chầu nhậu tới bến.

    Từ lúc hẹn hò đến lúc cưới Oanh chỉ vỏn vẹn 3 tháng. Cưới xong, Oanh mới phát hiện ra nhà Thành không giàu như cô tưởng. Cô cũng biết Thành cá cược để có được tình yêu của mình nên rất ấm ức.

    Đêm tân hôn, trong lúc Thành đang đắm đuối thì anh nhắc về kế hoạch đi hưởng tuần trăng mật. Hoàng lúc này vội vàng thanh minh: “Bố mẹ bảo số tiền mừng cưới chỉ đủ chi trả tiền cỗ và chi tiêu mua sắm cho chúng mình. Còn đồng nào đâu mà đi trăng mật”. Thế là suốt đêm ấy Oanh nằm khóc tấm tức vì “bị lừa”.

    Oanh bảo, nếu không có tiền thì bán chiếc xe Liberty đi lấy tiền đi trăng mật, rồi về hai vợ chồng đi chung xe của cô đi làm. Thành ngập ngừng bảo xe đó là anh mượn của Kiên, hết tuần này phải trả để lấy con Wave về đi.

    Oanh hỏi xe ô tô đâu, Thành bảo xe ấy đi thuê đã đến hạn trả rồi. Đến lúc này, Oanh gào lên: “Thế ra tôi bị lừa à?”.

    Oanh tra khảo tiếp thì hóa ra, bố Thành chỉ làm bảo vệ ở Bộ chứ không phải chuyên viên. Oanh khóc nấc lên. Từ đó, cuộc hôn nhân bắt đầu rạn nứt.

    Dù vẫn chung căn phòng tân hôn nhưng Oanh đã không còn thiết tha gì chồng chứ đừng nói đến chuyện con cái. Vốn đã chán chồng, Oanh tìm mọi cách để gây sự, kể lể tội lỗi của Thành. Lúc chửi chồng, Oanh còn cố lên gân lên cốt để bố mẹ chồng nghe thấy: “Anh là cái đồ lừa dối, nhà đã rách còn sĩ diện hão. Lương không đủ cho tôi gội đầu đánh móng. Đũa mốc chòi mâm son…”.

    Lá đơn ly hôn viết luôn tại trận, Oanh xách quần áo về nhà bố mẹ đẻ. Trong cuộc hôn nhân ấy, Oanh cũng chẳng lỗ. Cô được một số tiền lớn từ nhà chồng. Oanh hí hửng cầm tiên thuê một căn hộ sang trọng và quay sang cặp bồ ngay với Lâm dù biết gax đã có vợ.

    Hai năm sau ngày ly hôn thì Thành gặp Dung và cưới cô làm vợ. Dung cũng chính là con gái sếp của anh, nhưng mãi đến khi về nhà ra mắt anh mới biết. May mắn là Thành rất được lòng sếp nên đám cưới diễn ra suôn sẻ. Dung dù là tiểu thư cành vàng lá ngọc nhưng rất khiêm tốn và kín đáo. Điều đó khiến Thành càng nể trọng Dung.

    Khi biết chuyện bố mẹ Thành mừng lắm. Bố anh bảo: “Con không phải ở rể, làm thế họ tưởng gia đình mình khốn khó. Thực ra bố mẹ đã tích lũy cho con từ trước ngày con lấy Oanh”. Đó là một cuốn sổ tiết kiệm với số tiền lớn và một căn hộ chung cư cap cấp tiền tỷ. “Các con hãy sống đàng hoàng với nhau, bố mẹ chỉ mong con hạnh phúc”.

    Phần Oanh, sau một thời gian cặp với Lâm thì bị vợ người tình phát hiện, kéo người đến đánh ghen giữa công ty. Oanh mất mặt, xin nghỉ việc và cũng bị Lâm bỏ. Giờ đây Oanh lại về nhà ăn bám bố mẹ. Khi biết chuyện Thành cưới vợ và số của cải lớn mà bố mẹ anh cho, Oanh gào lên vì tiếc của: “Khốn nạn. Thì ra bố mẹ anh ta không tin tôi, bảo sao không đổ vỡ tất cả”.

    HẢI ANH

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/dem-tan-hon-khoc-tuc-tuoi-vi-vo-mong-lay-chong-giau-a100656.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.