Cô rất thích vị đắng của sô cô la nguyên chất. Nhưng vị đắng cô vẫn thích ấy g?ờ lạ? không tà? nào nuốt nổ?. Có lẽ bở? anh đã tặng cho cô một Valent?ne quá đắng rồ?.
Chưa Valent?ne, nhưng mùng 9 Tết anh đã hứng lên mua tặng cô một bó hướng dương - loà? hoa mà cô thích nhất. Còn cả một hộp chocolate loạ? ngon nhất nữa. Cô rất thích nhấm nháp những thanh chocolate nguyên chất, càng đắng càng thích.
Năm nay, sau 6 năm cướ? nhau và có 1 công chúa 4 tuổ?, anh bỗng nh?ên lãng mạn lạ thường thế đấy. Sát Tết anh đã rộn ràng sắm Tết, mua đào, mua quất, trang hoàng nhà cửa - v?ệc mà những năm trước anh chẳng mấy mặn mà. Tết này, anh cũng bỗng dưng bận rộn hơn mấy năm trước, mấy ngày Tết cứ đ? m?ết, chỉ quẳng lạ? cho cô 2 từ gọn lỏn: “Tết mà!”.
Mùng 3 Tết, bạn anh đến chơ? nhà, 1 nhóm khá đông. Trong số đó, cô đặc b?ệt chú ý đến 1 ngườ? đàn bà mà cô chưa gặp bao g?ờ. Cô ta không nó? gì nh?ều nhưng kh? chồng cô và cô ta mờ? rượu nhau, cô thấy ánh mắt họ trao cho nhau thật bất thường. Lòng cô rộn lên, lo sợ và bất an.
Nhưng cô lạ? gạt đ? tất cả kh? đón nhận bó hướng dương vàng rực rỡ trong tay chồng. Có thể vớ? những ngườ? khác, đây chỉ là chuyện thường tình. Nhưng vớ? cô - ngườ? đàn bà sống trong hôn nhân đã rất lâu rồ? không được nhận bông hoa lẻ nào, thì bó hướng dương ấy thực sự như mặt trờ? ch?ếu rọ? làm ấm nồng trá? t?m cô.
t?ne sớm mà đắng ngắt" src="http://med?a.do?songphapluat.com/213/2014/2/11/valent?ne-som-ma-da-dang-ngat.jpg" alt="Một Valent?ne sớm mà đắng ngắt" w?dth="500" /> |
Chưa Valent?ne, nhưng mùng 9 Tết anh đã hứng lên mua tặng cô 1 bó hướng dương - loà? hoa mà cô thích nhất. Còn cả 1 hộp chocolate loạ? ngon nhất nữa (Ảnh m?nh họa) |
Cô vu? mừng đề nghị chồng: “Mấy ngày nữa sẽ đến Valent?ne. Valent?ne năm nay em để con bên ngoạ?". Ngh?̃ thế nào, cô sợ anh bận nên lạ? nó?: "Hoặc anh bận th?̀ vợ chồng mình hôm nay đ? chơ? trước 1 đêm Valent?ne như ngày xưa nhé!”.
Nhanh lắm nhưng chắc chắn là có thật, cô bắt gặp trong mắt anh 1 t?a bất ngờ hoảng hốt, còn có sự khó chịu nữa. Anh ôn tồn thoá? thác: “Thô? em, có phả? còn trẻ nữa đâu. Em ở nhà, anh ghé nhà sếp 1 lúc, ch?ều nay sếp vừa ớ? qua. Nếu về sớm anh sẽ đưa em đ? chơ?!”.
Và anh đ?, còn không kịp ăn cơm tố?. Cô không h?ểu đ?ều gì đã thô? thúc cô đ? theo anh. Sự thay đổ? bất thường của anh kh? tặng cô hoa ư? Hay ánh mắt của anh và ngườ? đàn bà đó nhìn nhau? Hay chỉ là t?a hoảng hốt lúc cô rủ anh đ? chơ?? Có lẽ là tất cả.
Cô độ? mũ bảo h?ểm, bịt mặt, mặc áo mưa kín mít nhìn như một bà bổ? và dắt xe ra đường. Đêm đầu năm có khác, phố xá vẫn vắng lặng quá!
Cô đ? cách anh một đoạn khá xa, nhưng suốt quãng đường, cô không hề để mất dấu anh. Mất dấu làm sao được kh? hình ảnh bóng lưng của anh đã ?n sâu vào tâm trí cô mấy năm nay.
Anh ghé qua hàng hoa mua một bó tuy-l?́p đẹp mê hồn rồ? dừng trước một căn nhà xa lạ. Nhà sếp anh đâu phả? ở đây, cô b?ết rõ đ?ều đó. Anh lấy đ?ện thoạ? ra gọ?. 5 phút sau, ngườ? đàn bà đã đến nhà cô hôm trước bước ra, x?nh đẹp rạng rỡ. Cô nên tự hào về sự nhạy cảm quá chuẩn xác của mình hay căm ghét sự t?nh tế ấy đây? G?á như không b?ết, sẽ không đau thế này.
Ngườ? đàn bà ấy cườ? tươ? ró? bên cạnh ngườ? đàn ông của cô. Chồng cô, mớ? đêm qua còn ôm ấp cô, g?ờ lạ? đang nắm tay và cườ? vớ? ngườ? phụ nữ ấy trong ngày chỉ dành cho các cặp tình nhân.
Cô run rẩy, tưởng như mình sắp tụt huyết áp ngất đ?. Nhưng chẳng h?ểu sao, cô vẫn đ? được theo bọn họ. Họ vào sảnh khách sạn. Chẳng phả? hôm qua, cô thấy anh xem quảng cáo “Bữa ăn tình nhân” ở chính khách sạn đó sao?!
Cô còn tưởng anh bí mật đặt chỗ rồ? rủ vợ đ? cơ. Cô còn nhắc khéo anh là "Đắt lắm, để dành t?ền làm v?ệc khác!". Hôm nay, anh vẫn đ? tớ? nơ? đắt đỏ đó, nhưng ngườ? ngồ? đố? d?ện anh g?ữa ánh nến lãng mạn ấy lạ? là một ngườ? khác. Còn cô, đang đứng một mình trong g?ó lạnh dõ? theo họ.
Cô nhấc máy gọ? anh. “Anh đang t?ếp khách vớ? sếp! Đừng gọ? làm ph?ền anh nữa!” - anh đáp nhanh gọn và cũng cúp máy nhanh gọn.
Cô không vào. Vì lòng tự trọng của cô ư? Hay vì sĩ d?ện của anh? Hay vì đ?ều gì khác? Chỉ b?ết rằng chân cô không nhấc lên nổ?, chỉ b?ết dõ? mắt vào t?ền sảnh lung l?nh ánh ánh sáng.
Một t?ếng sau, họ đ? ra, lượn lờ và? vòng phố phường, rồ? cá? gì đến cũng đến, họ dừng chân ở một khách sạn khác. Cô lạ? nhấc máy gọ?, nhưng trả lờ? cô chỉ là những câu nó? vô hồn: “Thuê bao quý khách vừa gọ? h?ện không l?ên lạc được…”.
Cô đứng chết trân ở gốc cây bên đường đố? d?ện nơ? họ vào. Thờ? g?an từng g?ây, từng g?ây lúc này trô? qua thật nặng nề. Cô cảm g?ác như mình sắp nghẹt thở đến nơ?. Cô móc đ?ện thoạ?, lần tìm danh bạ, gọ? cho tất cả bạn bè, ngườ? thân, nó? những lờ? máy móc hỏ? thăm tình hình Tết nhất. Cô cố nặn ra những nụ cườ? trên đ?ện thoạ?, mong rằng nó sẽ g?úp xua bớt đ? nỗ? đau lúc này.
t?ne sớm mà đắng ngắt" src="http://med?a.do?songphapluat.com/213/2014/2/11/valent?ne-som-ma-da-dang-ngat\ -1.jpg" alt="Một Valent?ne sớm mà đắng ngắt" w?dth="500" /> |
Có lẽ anh đã dự đ?̣nh tặng cho cô năm nay 1 Valent?ne quá đắng rồ? (Ảnh m?nh họa) |
Gần 12 g?ờ đêm, chồng cô và ngườ? đàn bà ấy vẫn chưa trở ra. Cô lạ? nhấc máy gọ?, vẫn g?ọng nó? khô khốc của tổng đà?: “Thuê bao…”. Cô tuyệt vọng quỳ sụp xuống bên đường, khóc nức nở như một đứa trẻ trong cá? tố? tăm và lạnh lẽo.
Khóc cạn nước mắt, cô quyết định ra về, nhưng không đủ sức đ? xe, cô đành dắt bộ. Nh?ều chàng tra? đ? qua tốt bụng hỏ? cô xe bị làm sao, có cần g?úp gì không? T?m cô quặn thắt. Một ngườ? xa lạ còn hỏ? han và muốn g?úp đỡ cô, vậy mà chồng cô g?ờ này đang ở đâu, làm gì?
Về nhà, cô g?ở hộp chocolate anh tặng ra ăn. Đúng là nguyên chất có khác, đắng thật! Vị đắng ngày thường cô vẫn thích g?ờ lạ? không tà? nào nuốt nổ?. Vị đắng ấy còn hòa lẫn vị mặn của nước mắt. Có lẽ anh đã dự đ?̣nh tặng cho cô năm nay một Valent?ne quá đắng rồ?.
Theo Pháp Luật Xã Hộ?