+Aa-
    Zalo

    Đau đớn chồng hai và con gái bí mật "quan hệ" với nhau suốt hai năm

    • DSPL

    (ĐS&PL) - “Em ngàn lần chắp tay vái lạy, cắn cỏ xin anh tha cho nó. Anh đã thương mẹ con em thì thương cho chót. Bằng không, anh bỏ, mẹ con em cũng cam lòng. Chỉ xin anh đừng tiếp tục như thế. Tương lai của nó còn dài. Anh hãy cho nó có cuộc sống như tất thảy mọi người khác”.

    “Em ngàn lần chắp tay vá? lạy, cắn cỏ x?n anh tha cho nó. Anh đã thương mẹ con em thì thương cho chót. Bằng không, anh bỏ, mẹ con em cũng cam lòng. Chỉ x?n anh đừng t?ếp tục như thế. Tương la? của nó còn dà?. Anh hãy cho nó có cuộc sống như tất thảy mọ? ngườ? khác”.

    Tô? đã quỳ xuống chân Lễ cầu x?n như thế mà không nghĩ gì đến thể d?ện của một ngườ? đàn bà. Bở? tô? mang ơn anh từ lâu và đang sống hoàn toàn nhờ vào anh. Vâng. Nếu kể ra chắc không a? nỡ trách tô? và sẽ thấy tô? không thể làm gì khác.

    Cách đây 18 năm, tô? và Lâm yêu nhau. Đó là mố? tình đầu, đẹp như mơ của tô?. Kh? ấy tô? vừa học hết phổ thông trung học, vì bố mẹ quá nghèo lạ? ở một tỉnh lẻ nên tô? không thể th? đạ? học, hơn nữa sức học yếu, nếu có th? đỗ cũng không thể lên Hà Nộ? học. G?ữa lúc đó Lâm gặp tô? rồ? yêu, đưa tô? lên Thủ đô k?ếm v?ệc làm. Đ? làm chỉ là để cho vu? vì lương chẳng bõ bèn, chỉ đủ ăn sáng.

    Cuộc sống của tô? do anh chu cấp hoàn toàn. Do anh hứa về một tổ ấm trong ngày không xa nên tô? đã không lưỡng lự trao cho anh cá? quý g?á nhất của đờ? ngườ? con gá?. Kh? đang náo nức chờ đón lễ cướ? do anh vạch ra, thì bỗng nh?ên sau đó, anh vào Nam công tác rồ? bặt t?n luôn. Không có bất cứ sự l?ên lạc nào trong suốt cả tháng trờ?.

    L?nh tính bảo tô? b?ết anh đã thay lòng đổ? dạ. Đúng như vậy, chỉ một và? tuần sau, tô? b?ết rõ anh đã đến vớ? cô gá? khác, bỏ rơ? tô? và cá? tha? trong bụng. Tô? suy sụp mất một thờ? g?an, rồ? cũng gắng trở dậy, t?ếp tục cuộc sống.

    Không g?ống các bậc s?nh thành khác, bố mẹ tô? không hề quở mắng, dày la tô? về tộ? đ? quá g?ớ? hạn tình yêu mà rất thương xót, động v?ên tô? g?ữ tha? để đẻ. Các cụ bảo dư luận xì xèo rồ? cũng qua đ?. Có con là có phúc. Mình bị kẻ khác phản bộ? chứ đâu phả? chửa hoang, lương tâm không thấy tự xấu hổ là được. Thế là một mình vượt cạn, s?nh cháu gá?, đặt tên là Hạnh Nguyên.

    Mặc dù nghèo nhưng bố mẹ tô? đã đùm bọc, nuô? ha? mẹ con tô? suốt mấy năm l?ền. Các cụ không cho tô? làm bất cứ v?ệc gì, nó? cứ tập trung nuô? con. Ông bà ngoạ? cưng đứa cháu như cục vàng. Tô? thấy yên tâm, phần nào làm dịu trá? t?m vừa tan nát. 

    Ảnh m?nh họa

    Đến năm Hạnh Nguyên lên 5 tuổ?, tình cờ tô? gặp Lễ trong một lần đ? trẩy hộ? chùa Hương. Mã? mã? tô? không quên kỷ n?ệm g?ây phút đầu t?ên chúng tô? gặp nhau. Hôm đó trờ? lất phất mưa, nhưng cũng đủ kh?ến cho đường lên chùa Hương trơn, rất khó đ?. Không may tô? bị trượt chân, suýt ngã. Đang chớ? vớ? không b?ết bấu víu vào đâu thì một bàn tay g?ơ ra nắm lấy tô?.

    Ngườ? thanh n?ên có cử chỉ rất tự nh?ên đó là Lễ. Sau này, tô? b?ết rõ Lễ kém tô? 3 tuổ?. Anh tỏ ra rất ngạc nh?ên kh? thấy tô? nh?ều tuổ? hơn anh dự đoán và càng lấy làm lạ kh? tô? cho b?ết đã có một con gá? lên 3. Tô? thấy anh không hề “mất hứng” mà vẫn t?ếp tục nh?ệt tình quan tâm đến tô? trong suốt chặng hành hương ở chùa Hương lần đó.

    Và chúng tô? đã yêu nhau- một t?nh-yeu-cua-cap-do?-tre-a9705.html">tình yêu không cân xứng g?ữa tra? tân đang ngờ? ngờ? tương la? và một ngườ? đàn bà đã có một con, lạ? hơn mình 3 tuổ?. Tô? cho anh b?ết rõ tất cả hoàn cảnh và mọ? khó khăn của tô? để anh lường trước. Nếu anh chấp nhận thì không gì may mắn hơn vớ? tô?. Bằng không cũng đành cầm lòng, còn hơn sau này mớ? b?ết, sẽ dở cho cả ha? bên. Nhưng chẳng những Lễ không nao núng mà còn muốn sớm dẫn đến hôn nhân, mặc dù kh? ấy anh mớ? 22 tuổ?. Nó? là làm, sau đó không lâu, chúng tô? chính thức thành vợ chồng.

    A? cũng khen g?a đình tô? hạnh phúc, nó? rằng thật h?ếm có ngườ? đàn ông nào yêu thương vợ hơn tuổ? mình, đã có con r?êng, co? nó như con mình đẻ ra. Mà tô? đâu phả? có nhan sắc ch?m sa cá lặn gì, chỉ như mọ? phụ nữ bình thường khác. Có lần tô? hỏ? Lễ sao anh có thể bỏ qua rất nh?ều cô gá? trẻ đẹp, lạ? là ngườ? thủ đô để đến vớ? tô?- một phụ nứ “nạ dòng”- thì anh nó? cũng không h?ểu sao nữa, chỉ b?ết là bị “cú sét á? tình” đánh cho đổ kềnh, rồ? càng gần gũ? thì thấy càng không thể rờ? xa được. Mỗ? kh? nhìn cháu Hạnh Nguyên quấn quýt cha dượng, lòng tô? trào lên n?ềm hạnh phúc và b?ết ơn vô hạn đố? vớ? anh.

    Cuộc sống của chúng tô? chắc sẽ mã? hạnh phúc như thế nếu như cách đây ha? năm, tô? không bị ốm l?ệt g?ường, rồ? sau đó cơ thể không thể bình phục như cũ. Tô? buộc phả? thô? v?ệc, về nghỉ mất sức vớ? khoản t?ền chế độ rất ít ỏ?. Từ đó, một mình Lễ bươn trả? nuô? ha? mẹ con tô?, đúng lúc Hạnh Nguyên đang học lớp 12, chuẩn bị th? đạ? học. Thật may mắn, có lẽ thương mẹ và muốn đáp lạ? công bao bọc của ngườ? cha dượng mà cháu đã cố gắng học g?ỏ? để th? đỗ đạ? học. Từ kh? là s?nh v?ên, nó lớn lên trông thấy cả về thể xác lẫn suy nghĩ. Tô? mừng cho con gá? sẽ có số phận hơn hẳn mẹ. Nó học hành g?ỏ? dang hơn hẳn đứa em tra? là con chung của tô? và Lễ.

    Gần đây, tô? thấy Hạnh Nguyên có nh?ều b?ểu h?ện khác thường. Cháu gầy xọp, da ma? má?, luôn tỏ ra uể oả? và đặc b?ệt tính tình trầm lặng hẳn so vớ? trước. Nghĩ cháu đã yêu nên tô? thấy cũng bình thường, nhưng lo cho nó nếu không cẩn thận sẽ “ăn cơm trước kẻng” kh? còn mấy năm nữa mớ? ra trường thì rất rắc rố?, ph?ền hà. Tô? hỏ?, cháu chỉ nó? do sắp đến kỳ th?, áp lực bà? vở nh?ều nên căng thẳng, mỏ? mệt. Từng đã ha? lần s?nh nở, tô? vẫn ngh? ngờ, quyết gặng hỏ? bằng được:

    - Con yêu a? rồ? thì phả? cho mẹ b?ết. Nếu chót nhỡ rồ? thì đành phả? xử  lý. Tất cả lúc này là học tập con ạ. Và làm sao nuô? dưỡng được tình cảm đến lúc tốt ngh?ệp ra trường.

    Hạnh Nguyên không nó? gì. Tô? nghĩ nó đã tự động đ? “xử lý” nên mớ? có thần sắc và cơ thể t?ều tụy như thế. Nhưng làm mẹ, tô? cũng l?nh cảm thấy tình yêu của nó không bình thường. Hình như nó bị ngườ? yêu phản bộ? hoặc thế nào đó nên mớ? có vẻ buồn ph?ền một cách bất bình thường. Tô? nó? vớ? con gá?:

    - Con không kể rõ sự thật thì mẹ không thể sống nổ?. Con b?ết là mẹ luôn ốm yếu, có thể qua đờ? bất cứ lúc nào. Con cứ kể, dẫu sự thật có là thế nào mẹ cũng chịu đựng và tìm cách cùng con vượt qua được, sẽ hơn là con g?ấu mẹ.

    Chỉ kh? nghe tô? nó? vậy, Hạnh Nguyên mớ? kể. Tô? không sao t?n ở ta? mình và không b?ết đây là sự thật hay đang trong cơn ác mộng. Phả? cố kìm nén và xác định bình tĩnh, tô? mớ? không đổ sụp ngườ?, vì đã nó? vớ? con là có thể chịu đựng được mọ? sự thật. Nó kể là từ ha? năm nay, đã ngã vào vòng tay cha dượng.

    Lúc đầu, nó vô cùng bàng hoàng và căm g?ận kh? Lê đẩy nó vào tình huống không thể cưỡng lạ?. Nhưng rồ? dần dần nó không thấy sợ hã? nữa, thay vì sợ nó cũng có tình cảm trở lạ?. Lần gần đây nhất, nó có tha? và đã đ? phá. Nó kể lạ? Lễ đã nó? vớ? nó: “Nguyên phả? g?ấu sự thật này đến cùng, không cho bất cứ a? b?ết thì tô? mớ? có thể yên tâm k?ếm t?ền để lo cho cả nhà. Nếu không, Nguyên và mẹ sẽ nương tựa vào đâu? Tình cảm của tô? vớ? Nguyên là thật lòng. Sự thật thì tô? chỉ hơn Nguyên có 16 tuổ?”.

    Lễ xưng hô vớ? nó như vậy. Tô? h?ểu là chồng tô? đã nẩy tình yêu vớ? đứa con gá? r?êng của vợ, chẳng có máu mủ gì. Cũng vì tô? ốm yếu, đã từ lâu chẳng thể đáp ứng nhu cầu tự nh?ên của anh - một ngườ? đàn ông đang rất tra? tráng, ở đỉnh cao phong độ. Tô? vừa thấy ghê tởm, căm thù chồng, nhưng lúc bình tĩnh lạ?, vừa phần nào có thể h?ểu được hành v? của Lễ. Nhưng đ?ều tô? suy nghĩ và buồn ph?ền nhất là Hạnh Nguyên lạ? có tình cảm luyến á? vớ? cha dượng. Nếu đó là sự ch?ếm đoạt đơn phương của Lễ thì đã đ? một nhẽ. Đằng này con gá? tô? lạ? thổ lộ rằng nó cảm thấy không thể th?ếu được anh- về tình cảm chứ không chỉ về phương d?ện vật chất.

    Lòng dạ tô? đang rố? bờ?. Đã có lúc tô? nghĩ đến cá? chết vì thấy cuộc đờ? quá ngang trá?, cay đắng. Tô? muốn thoát khỏ? tình cảnh trớ trêu. Nhưng lạ? nghĩ đến Nguyên và nhất là đứa con tra? chưa trưởng thành. Tô? không nuô? được nó, tất cả nhờ ở Lễ, nhưng nó vẫn không thể th?ếu tô?, vẫn cần tô? làm chỗ dựa t?nh thần.

    Tô? b?ết phả? làm sao để vượt qua những tháng ngày quá cay đắng này? 

    Theo Nguo?duat?n.vn

                          
    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/dau-don-chong-hai-va-con-gai-bi-mat-quan-he-voi-nhau-suot-hai-nam-a11178.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan