(ĐSPL) - Thời điểm nhận điều hành VNCB, Phan Thành Mai thấy “sốc” khi biết khoản trả lãi vay ngoài quá cao và tài chính của ngân hàng quá căng thẳng.
Tin tức đảng tải trên báo Infonet, chiều ngày 21/7 phiên xử vụ án làm thiệt hại 9.000 tỷ tại ngân hàng Xây dựng (VNCB) tiếp tục với phần xét hỏi. Đầu tiên, bị cáo Phan Thành Mai – nguyên Tổng giám đốc VNCB được HĐXX thẩm vấn.
Theo lời khai của Mai, trước khi về Việt Nam bị cáo đã học tại Đức với hai chuyên ngành là kiến trúc và quản trị kinh doanh. Cũng theo Mai thì bị cáo quen biết Phạm Công Danh từ cuối năm 2011 và tới đầu năm 2012 thì nhận lời tham gia viết đề án tái cơ cấu Trust Bank.
Bị cáo Phan Thanh Mai (Ảnh: Tri thức trực tuyến) |
“Khi đó anh Danh đưa ra ý tưởng sử dụng các doanh nghiệp, tổ chức liên quan trong xây dựng để thành lập một ngân hàng hỗ trợ cho các doanh nghiệp bất động sản. Đó là ý tưởng rất hay, phù hợp với nguyện vọng nên bị cáo rất tâm huyết làm” – Mai nói.
Báo Dân Trí đưa tin, theo bị cáo Mai, khi viết đề án tái cơ cấu thì Danh cho Mai biết tình hình tài chính của ngân Hàng Đại Tín lỗ lũy kế khoảng 8.000 tỷ, vốn thực khoảng 2.000 tỷ, số dư nợ khoảng 13.000 tỷ trong đó 95\% là nợ khó đòi, không có khả năng thu hồi. Mỗi năm ngân hàng lỗ khoảng 2.000 đến 2.500 tỷ do chệnh lệch giữa khoản lãi phải trả với khoản vay khó đòi.
Do đó, khi tái cơ cấu thành VNCB, Danh phải bỏ tiền túi ra để duy trì hoạt động của ngân hàng. Bị cáo Mai kể: “Sau khi dùng hết tiền túi, không còn cách nào, anh Danh chỉ đạo phải tìm mọi cách để duy trì hoạt động của ngân hàng!”.
Khi tiếp nhận VNCB, vị nguyên Tổng giám đốc VNCB thừa nhận: “Bị cáo sốc nhất là khoảng hoa hồng lãi vay ngoài để chăm sóc khách hàng gửi tiền. Lãi vay ngoài được thỏa thuận miệng và trích trả ngay cho khách hàng bằng tiền mặt và không có giấy tờ gì hết”.
Bị cáo Mai thừa nhận việc trả lãi vay ngoài là vi phạm quy định của ngân hàng Nhà nước nhưng bị cáo cho đó là tình trạng chung của các ngân hàng ở thời điểm đó để thu hút khách gửi tiền. Ông nói: “Theo quy định của ngân hàng nhà nước, lãi suất tiền gửi thời điểm đó là 8\%, trong khi Đại Tín phụ thuộc vào sự thỏa thuận giữa hai bên nên lãi suất luôn trên 13\%/năm”.
Khi được tòa hỏi, Mai thừa nhận cách này khá hiệu quả và giúp tăng trưởng tiền gửi của ngân hàng tăng từng quý. Bị cáo cho biết: “Đầu năm 2013, khi tham gia điều hành ngân hàng, mỗi quý tăng khoảng 3.000 tỷ số dư tiền gửi của người dân”.
Tuy nhiên, tình hình tài chính quá căng thẳng của VNCB thời điểm 2013 vẫn chưa dứt. Bị cáo cho biết: “Điều thứ 2 bị cáo sốc là hầu như giám đốc tất cả 21 chi nhánh đều đòi lên trụ sở vì ở chi nhánh họ không còn tiền trả cho khách hàng, áp lực rất lớn. Có chi nhánh ở miền Trung, khách hàng đòi 25 tỷ đồng mà cả chi nhánh phải căng ra thu gom tiền gửi của người dân trong nhiều ngày mới đủ trả cho khách hàng”.
Tuy nhiên, đã “đâm lao phải theo lao”, bị cáo đã áp dụng nhiều kiến thức tài chính mà mình đã học được để hỗ trợ Danh thực hiện các giao dịch rút tiền một cách tinh vi, qua mặt tổ giám sát tài chính của Ngân hàng Nhà nước đặt tại VNCB như cáo trạng đã nêu.
Tuy nhiên, bị cáo đính chính 1 điểm tại vụ việc làm khống hồ sơ dự án Corebanking để rút hơn 63 tỷ đồng của VNCB. Theo bị cáo, vụ việc này không liên quan gì đến bị cáo Lê Công Thảo, nguyên Giám đốc Trung tâm CNTT Ngân hàng VNCB.
Bị cáo Mai khai: “Thời điểm bị cáo bảo anh Thảo ký thì anh Thảo rất đắn đo, anh không biết gì về kế hoạch này nhưng bị cáo dùng uy tín cá nhân của mình để bảo anh Thảo ký. Bị cáo nói anh cứ ký, mọi trách nhiệm tôi gánh chịu!”.
Tuy nhiên, chủ tọa phiên tòa bác bỏ lập luận của bị cáo. Thẩm phản chủ tọa cho rằng: “Thảo là giám đốc Trung tâm CNTT nên phải có chuyên môn đủ để hiểu dự án này không có gì mà vẫn ký. Vả lại, nếu không có Thảo ký thì không đủ quy trình để rút tiền. Do đó, việc Thảo ký vào trong hợp đồng để rút tiền của ngân hàng đã đủ thể hiện trách nhiệm liên đới của bị cáo trong vụ việc này”.