Tháng 10/2011, cậu bé George Green (15 tuổi) chuyển đến London để "thử chân" trong màu áo CLB Tottenham Hotspur. Tuy nhiên, sau 4 năm cuộc đời của cầu thủ trẻ đầy triển vọng đã rẽ sang hướng không ai ngờ tới.
George Green trong màu áo Everton, lúc đó 17 tuổi, vượt qua Seyi Ojo của Liverpool trong một trận đấu U18 tháng 11 năm 2013. Ảnh: BBC Sport |
George Green đã ký vào bản hợp đồng kéo dài 2,5 năm, và nhận một khoảng phí đăng ký 45.000 bảng Anh được trả làm 3 lần (mỗi lần 15.000 bảng), và một tương lai đầy hứa hẹn với The Toffees đang vẫy gọi thiếu niên vùng Dewsbury.
Vào một ngày của 4 năm sau, anh đứng lặng lẽ trên một đường ray tàu lửa gần quê nhà, chờ chuyến tàu tiếp sau để kết thúc sự nghiệp "quần đùi, áo số" của mình. Hy vọng trở thành cầu thủ chuyên nghiệp ở Premiers League của Green đã bị hủy hoại bởi rượu và ma túy.
"Tôi nợ rất nhiều, những đối tác đều quay lưng vì chứng nghiện ma túy của mình. Con đường trở về với bóng đá đóng chặt ngay trước mắt", cầu thủ 22 tuổi nói với BBC Sport.
"Sức khỏe tâm thần và nghiện ngập là một trận chiến xảy ra từng ngày. Tôi đang cho đi những bức ảnh đẹp nhất của mình", Green chia sẻ. "Nếu những người khác có thể học hỏi từ chúng, tôi luôn sẵn sàng giúp đỡ".
2.000 bảng một tháng cho ma túy
Đó là khi huấn luyện viên của U21 Everton, David Unsworth, nói với Green khi đó đã 19 tuổi, rằng anh không còn cần thiết sau khi được cho mượn tại League II Tranmere Rovers vào năm 2015. George Green đến Goodison Park, và nhanh chóng được so sánh với Wayne Rooney, người đã có buổi ra mắt hoành tráng tại CLB ở tuổi 16.
Không được chơi một trận nào, Green phải trải qua 5 tuần trong 4 năm ở Goodison Park để ở lại bệnh viện Prioty ở London để điều trị tâm thần và cai nghiện ma túy.
"Trước khi tôi 18 tuổi, bạn không thể gặp được tôi vào ban đêm. Nhưng ngay khi tôi bước vào tuổi 18, nó giống như là mở ra một thế giới mới vậy. Tôi uống rượu, sử dụng ma túy và chơi bóng đá. Lần đầu tiên nhìn thấy ma túy là khi tôi xem bóng đá với bạn gái trong một quán rượu. Tôi được mời sử dụng coccain, và nó đã thay đổi cuộc sống của tôi".
Thời gian đầu, Green có thể che giấu sự việc với những người khác, như huấn luyện viên đội trẻ Kevin Sheedy, cùng với những người khác. Nhưng sau đó, cuộc sống của anh dần vượt khỏi tầm kiểm soát. "Tôi chi tiêu khoảng 2000 bảng một tháng. Tôi nhớ một buổi sáng thứ Hai, tôi nhận được thông báo có mặt để huấn luyện. Nhưng tôi đã không thể thức dậy cho đến buổi chiều".
"Một đêm trước khi tôi đến nhà bạn bè để uống rượu và sử dụng ma túy, tôi nghĩ rằng chuông báo động đã bắt đầu rung lên ở Everton".
"Tôi nhớ tôi gọi điện cho nhân viên phúc lợi ở Everton vào đêm nọ. Tôi đã khóc và nói "Tôi cần được giúp đỡ". Ngay sau đó họ chuyển tôi vào bệnh viện Prioty".
Ma túy và rượu đã ảnh hưởng rất lớn khi George Green (19 tuổi) ký hợp đồng với Ossett Albion, 5 tháng sau khi được Everton giải phóng hợp đồng. Ảnh: BBC Sport |
"Tôi kiếm được 500.000 bảng"
Tham gia Everton với tư cách là một học sinh nhận lương 150 bảng/tuần, thu nhập của Green đạt tới 110.000 bảng một năm tại câu lạc bộ ở Premier League.
George Green cũng đã có mặt trong giải Ngoại hạng Scotland cho CLB Kilmarnock, tin rằng anh đã kiếm được ít nhất 500,000 bảng khi chơi bóng đá.
"Khi kiếm được tiền, tôi nghĩ rằng việc này sẽ không bao giờ kết thúc. Một bữa ăn đêm ở ngoài trời? Tôi sẽ dễ dàng tiêu tốn 1500 bảng, trong khi một bữa ăn có giá chỉ từ 200 đến 300 bảng. Mọi người đều muốn biết tôi là ai, và tôi luôn muốn tận hưởng cuộc sống đó. Nhưng tôi chưa bao giờ tự giới thiệu mình với những người có thể giữ tôi đi thẳng! Họ uống rượu, sử dụng ma túy, và tôi rơi vào vòng tròn đó", Green nói. "Tôi có một chiếc Mercedes-Benz A-Class mới và gây thiệt hại khoảng 4.000 bảng, bắt nguồn từ việc lái xe sau khi uống rượu. Tôi từng uống rượu ở mọi nơi".
Trước khi anh 18 tuổi và gặp vấn đề với đồ uống và thuốc, Green (giữa) được so sánh với Wayne Rooney. Ảnh: BBC Sport |
Green gia nhập 4 câu lạc bộ trong vòng 14 tháng sau khi rời khỏi Everton. Ngay sau khi được giải phóng khỏi The Toffees, Green gia nhập League I Oldham với bản hợp đồng 2 năm, nhưng chỉ kéo dài được 5 tháng trước khi hợp đồng của anh với CLB bị hủy bỏ vào tháng 11 năm 2015.
Cho đến hiện tại, cuộc sống của Green vẫn tiếp tục xuống dốc. Anh bị kết án vì tội lái xe trong tình trạng say xỉn, và sau khi thổi bay gần như toàn bộ gia sản vào rượu và ma túy, hiện Green phải chật vật đấu tranh về tài chính. Ngoài ra, Green còn mắc chứng trầm cảm.
Tuy vậy, Green không rời khỏi làng túc cầu quá lâu. Một tuần sau khi rời Oldham, Green ký hợp đồng với Ossett Albion (một CLB không thuộc giải đấu Yorkshire) với giá 80 bảng một trận. Anh đã đi từ Everton đến giải hạng 8 của bóng đá Anh trong vòng chưa đầy sáu tháng.
Cũng trong khoảng thời gian này, lần đầu tiên Green muốn tự sát. "Rời khỏi Everton là một đòn đau với tôi. Tôi đã đứng trên một đường ray ở trạm Mirfield gần Dewsbury (Anh) và sẵn sàng cho một chuyến tàu đến. Tôi nhớ là khoảng tám hoặc chín giờ vào ban đêm", Green nói. "Sau đó, có một thông báo về sự trì hoãn cùa chuyến tàu tiếp theo. Tôi nghĩ rằng nó là một dấu hiệu cho thấy không phải là thời gian để ra đi. Tôi gục xuống trong nước mắt, và bỏ đi".
Các vấn đề về sức khỏe tâm thần của Green vẫn tiếp diễn. Anh đã sử dụng ma túy quá liều sau khi gia nhập Salford City với khoản vay từ Burnley vào đầu năm 2017. "Tôi tới tủ thuốc, lấy tất cả mọi thứ có trong đó. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ đến cái chết", Green nói.
5 tháng "sạch sẽ" và đứa trẻ trên con đường
Green chuyển đến sống gần Dewsbury với con gái hai tuổi Daisy và vị hôn thê, Charli, và cặp đôi này sẽ chào đón một cậu bé đến gia đình vào tháng Mười. Những chiếc xe với ánh đèn flash hào nhoáng đã rời đi, cùng với những móc treo đã hình thành một phần cuộc sống của anh khi còn ở Everton. Thay vì một chiếc Mercedes-Benz A-Class, hiện giờ Green lái một chiếc Kia Rio đến Chester, câu lạc bộ anh tham gia vào tháng Bảy từ các đối thủ của Bắc Mỹ là Nuneaton. Tài chính vẫn eo hẹp, nhưng những cầu thủ không đổ lỗi cho ai, trừ bản thân Green.
Anh tái nghiện vào tháng 4, nhưng anh khẳng định không tiếp xúc với đồ uống hoặc ma túy kể từ đó, và đều đặn tham dự các buổi họp mặt Alcoholics Anonymous và Cocaine Anonymous (tổ chức phi lợi nhuận, là một chương trình 12 bước hỗ trợ phục hồi cho người nghiện rượu và ma túy).
Mạng lưới hỗ trợ của Green bao gồm cựu hậu vệ của Aston Villa và đội tuyển Anh, Gary Charles, một người nghiện rượu, hiện đang có một doanh nghiệp chăm sóc cho những người đang trải qua nhiều vấn đề, bao gồm trầm cảm và nghiện rượu/ma túy. "Không một ngày nào tôi không nói chuyện với ông ấy. Ông ấy thực sự là một người cứu sinh", Green nói.
Màu xanh lá cây đang xây dựng lại cuộc đời của mình với hôn thê Charli và con gái hai tuổi Daisy |
"Không có bóng đá, tôi sẽ chết!"
Tại thời điểm cuộc phỏng vấn này, Green có thêm một "trận chiến" trong cuộc đời anh. Hai tháng sau khi ký hợp đồng, anh vẫn chưa thể ra mắt ở Chester vì chấn thương lưng và có khả năng phải phẫu thuật. Thất vọng và thiếu kiên nhẫn, Green đã giữ cho mình bận rộn bằng cách làm quen với những người hâm mộ Chester ở các trò chơi tại nhà, ký tặng và chụp ảnh.
Chester, một câu lạc bộ thuộc sở hữu của người hâm mộ với niềm tin của cộng đồng, đã tổ chức một buổi chăm sóc sức khỏe tâm thần và an sinh hàng tuần, mang đến cho các thành viên dễ bị tổn thương của xã hội cơ hội ra ngoài chơi bóng đá. Hy vọng xanh mở ra về các vấn đề của mình sẽ nâng cao nhận thức về sức khỏe tâm thần và các vấn đề nghiện. Green hy vọng khi anh cởi mở về những vấn đề của mình sẽ nâng cao nhận thức về sức khỏe tâm thần và chứng nghiện ngập.
"Bóng đá là điều duy nhất mà tôi giỏi. Nếu không có nó, tôi sẽ chết", anh nói thêm. "Tôi nghĩ rằng sự nghiệp của tôi sẽ kết thúc nếu tôi ra ngoài và bắt đầu nói về vấn đề của tôi với thuốc. Sau đó tôi tự nhủ "làm thế nào để trung thực một lần trong cuộc sống của bạn và thừa nhận vấn đề của bản thân". Nếu câu chuyện của tôi có thể giúp một người, tôi sẽ rất vui mừng nói với người đó. Tôi hạnh phúc hơn, khỏe mạnh và lạc quan hơn".
Green vẫn chưa thể chơi cho câu lạc bộ mới Chester vì chấn thương lưng. Ảnh: BBC Sport |
T/h (Theo BBC)