Ông Bruce Beach (83 tuổi) bắt đầu xây hầm trú ẩn có tên Ark Two từ năm 1980 sau khi chuyển từ Mỹ đến sinh sống ở tỉnh Ontario, Canada.
Hầm trú ẩn hạt nhân khi chưa hoàn thành. Ảnh: Getty |
Ark Two được tạo ra từ 42 chiếc xe buýt mà ông mua lại với giá 300 USD một chiếc. Chúng được phủ bê tông rồi chôn xuống đất dưới nhiều lớp đất dày. Công trình này có thể chứa được tối đa 500 người trong vài tháng.
Căn hầm rộng 930 m2, có hơn 50 phòng, trong đó có một cơ sở y tế, phòng khử phóng xạ, nhà xác, nhà nguyện, khu tập thể thao, thư viện, phòng giặt là, nhà trẻ, hiệu thuốc và thậm chí cả phòng răng.
Ông Beach nảy sinh ý tưởng này từ thời điểm cao trào của Chiến tranh Lạnh, khi tổng thống Mỹ John F. Kennedy khuyến cáo người dân trữ thực phẩm đóng hộp và tạo ra các hầm trú ẩn để tự bảo vệ trước nguy cơ xảy ra một cuộc tấn công hạt nhân.
Ông nhấn mạnh rằng khi công trình hoàn thành vào năm 1985, ông được người địa phương xem như một nhà tiên tri về tận thế. "Tôi không phải là nhà tiên tri tận thế vì tôi rất lạc quan về tương lai", ông nói.
Quả thực, nỗ lực của ông Beach đã vấp phải rất nhiều khó khăn. Ông đã xây dựng hầm trú ẩn mà không có giấy phép, điều đó khiến ông phải ra tòa hơn 30 lần. Các quan chức muốn hàn kín hầm mỏ, viện dẫn các vấn đề liên quan đến an toàn công cộng. Tuy nhiên, ông Beach lập luận rằng công trình của ông “trái ngược với thứ gì đó nguy hiểm, chỉ là để bảo vệ mọi người trong những tình huống nguy hiểm”.
PHƯƠNG PHƯƠNG(Theo Inhabitat)