+Aa-
    Zalo

    Cô bé tí hon 14 tuổi chỉ cao 50 cm, nặng chưa đầy 7kg

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Cô bé Nguyễn Thị Kim Ly (ấp An Hòa, xã Trung Thành Tây, huyện Vũng Liêm, tỉnh Vĩnh Long) đã 14 tuổi nhưng chỉ cao 50 cm và nặng chưa đầy 7 kg.

    Cô bé Nguyễn Thị Kim Ly (ấp An Hòa, xã Trung Thành Tây, huyện Vũng Liêm, tỉnh Vĩnh Long) đã 14 tuổi nhưng chỉ cao 50 cm và nặng chưa đầy 7 kg.

    Sinh ra nặng không đầy 700gram

    Bà là Nguyễn Thị Hà (60 tuổi, bà ngoại cháu Ly) cho biết, bé Ly sinh ngày 12/10/2002. Bố là Nguyễn Văn Xị (SN 1977) và mẹ Nguyễn Hòa Bình (SN 1979). Nhưng do mâu thuẫn chuyện tình cảm, vợ chồng anh Xị và chị Bình đã li dị và bỏ lại đứa con gái bệnh tật không ai chăm sóc. Thương đứa cháu nhỏ tội nghiệp, bà Hà mang về nuôi hơn 10 năm nay.

    Bà Hà tâm sự: “Cuộc đời không mỉm cười với Ly ngay từ khi nó còn nằm trong bụng mẹ. Ly là con đầu lòng của con con gái tôi. Hơn 12 năm về trước, mặc dù gia đình khuyên ngăn hết lời con gái tôi vẫn kiên quyết kết hôn với Xị. Sở dĩ gia đình tôi không đồng ý vì thằng Xị thường xuyên ăn nhậu, tôi sợ con mình sau này sẽ khổ. Khi con gái tôi mang thai gần 5 tháng, trong một lần đi nhậu về say xỉn thằng Xị quậy tưng bừng, đánh vợ chảy cả máu, gia đình phải đưa đi bệnh viện cấp cứu. Rất may là thai nhi không bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Tuy nhiên, do thằng Xị suốt ngày ăn nhậu nên vợ nó không có tiền để bồi dưỡng. Chưa đầy 3 tháng sau trận đòn của chồng con gái tôi trở dạ, đó chính là cháu Ly. Con bé lúc sinh ra nặng không đầy 700gram, nhỏ xíu nằm gọn trong lòng bàn tay”.

    Cô bé tí hon 14 tuổi chỉ cao 50 cm và nặng chưa đầy 7kg với đứa cháu kém hơn mình 10 tuổi.

    Khi sinh ra bé Ly còn quá nhỏ và yếu, phải sống trong lồng kính ở bệnh viện mấy tháng để bác sỹ chăm sóc. Dù vậy, đến mấy tháng sau bé Ly vẫn không lớn lên được bao nhiêu. Do miệng cháu quá nhỏ không thể tự bú nên chị Bình phải vắt sữa thành giọt cho vào miệng cháu. Cho đến khi gần được một tuổi nhưng thể hình và sức khỏe của Ly vẫn không khác mấy so với lúc sinh ra. Gia đình bán hết gia sản để chữa trị nhưng Ly vẫn không thể phát triển như bao đứa bé bình thường. Quá thất vọng và mệt mỏi, một ngày kia cả chị Bình và anh Xị nhẫn tâm cháu Ly trên chiếc giường của bà ngoại rồi bỏ đi biệt xứ.

    Dù gia cảnh nghèo khó, cộng thêm ở cái tuổi “gần đất xa trời” một mình không đủ ăn nhưng bà Hà không đành lòng đành dồn hết lòng yêu thương vào chăm sóc đứa cháu bệnh tật của mình. Hằng ngày, bà đi khắp nơi để xin những đồng tiền lẻ để về mua gạo, thuốc men cho hai bà cháu sống qua ngày. Bé Ly chậm phát triển về thân hình và còn mắc bệnh tim bẩm sinh nên tay chân rất yếu ớt.

    Bà Hà lo sợ: “Đã không biết nhiêu lần cháu trở bệnh thập tử nhất sinh. Mỗi lần cháu bị bệnh tôi lại bế cháu đi cầu xin sự giúp đỡ khắp nơi. Nhiều lần lên viện nhưng hết tiền, tôi ẵm con Ly ra hành lang bệnh viện nằm và xin tiền. Tuổi già như tôi chăm một đứa trẻ bình thường đã khó huống hồ chăm một đứa ốm yếu”, bà Hà kể trong nước mắt.

    Ước mơ của cô bé “tí hon”

    Cuộc sống của hai bà cháu cứ thế kéo dài đã hơn 10 năm nay. Dù đã hơn 10 tuổi nhưng  nhưng thân hình của Ly vẫn như một đứa trẻ lên ba. Cũng từ do căn bệnh lạ nên có không ít người muốn nhận nuôi. Trong số đó có cả người nước ngoài và thậm chí có đoàn hát gợi ý trả cho bà Hà cả 100 triệu đồng để dẫn Ly đi theo. Tuy nhiên, do không tin tưởng vào mục đích của những người muốn nhận nuôi và không muốn rời xa cháu nên bà Hà vẫn nhất quyết giữ lại và cố hết sức để chăm sóc cho Ly. Tuy vẻ bề ngoài nhỏ bé, thân hình phát triển không được bình thường như các bạn như Ly vẫn rất thông minh, hiểu chuyện và đặc biệt thích vẽ. Điều tiếc nối nhất của bà Hà vẫn là không thể cho cháu đi học như bạn bè.

    Túp lều của 2 bà cháu.

    Khi lên 6 tuổi, bà Hà chạy vạy kiếm tiền để cho cháu đi học nhưng do quá nhỏ, thường xuyên bị bạn bè bắt nạt, cô giáo kiểm soát không xuể nên đành trả về cho gia đình, từ khi đó tới giờ Ly không được ngồi trên ghế nhà trường.

    Tuổi thơ của Ly chỉ biết vui chơi bên mái nhà lá của ngoại.

    Cô bé cho biết: “Con không dám đi học, mấy bạn cứ chọc con, nói con nhỏ xíu nên con sợ bị ăn hiếp. Con muốn được đi thật nhiều chứ không muốn ở nhà quanh quẩn trong bốn bức tường lá ngồi chờ ngoại từ sáng đến tối đi làm về. Ngoại thương con lắm, con biết ngoại khổ nhiều nhưng con không thể giúp gì được cho ngoại, ước gì con được như bao đứa trẻ bình thường để ngoại không phải khổ”.

    Bà Hà tâm sự: “Con bé nó ham học lắm, tuy không được đến trường nhưng ngày nào thấy mấy đứa nhỏ đi học về ngang nhà, nó cũng kêu lại hỏi, hôm nay học được gì rồi nó cùng mấy đứa trẻ chơi trò dạy học. Tôi không trách đứa con gái khi để lại gánh nặng cho mình và đi tìm hạnh phúc mới, cũng không oán trách đứa con rể gây ra những dở dang cho con gái mình, bỏ rơi đứa cháu bất hạnh này. Nghèo đến đâu, khổ thế nào, tôi vẫn chăm sóc con bé”.

    “Hằng ngày, nếu ngày nào khỏe bà ngoại bỏ cháu vào giỏ xe đạp, chở đến khắp các chợ, chùa trong huyện mong nhận được chút lòng hảo tâm của những người đi đường.  Lúc bà ăn xin thì cháu ngồi lại mang tập và cầm bút cắm luyện những nét vẽ của mình. Nhiều lúc có người cho tiền nhưng kêu cháu ngửng mặt lên để họ nhìn những em không thích. Vì khi ấy, em sẽ bắt gặp những ánh mắt đầy ngạc nhiên về thân hình kỳ lạ của mình. Nếu gặp người quen thì họ ôm cháu, hôn vào má cháu, còn người lạ cũng nhiều người nhìn cháu với nhiều ánh mắt khác nhau. Khi đó cháu tủi thân lắm. Nhiều lúc thấy ngoại đổ mồ hôi trên má, em muốn lau giọt mồ hôi đó những không được. Đôi khi chạnh lòng nhưng không cháu không biết làm gì cả, chỉ thấy lòng mình như lạnh buốt”, Ly nghẹn ngào nói.

    Khi chúng tôi hỏi sau này lớn lên muốn làm gì, Ly hớn hở trả lời: “Con muốn làm người mẫu…”.

    Nhưng vừa nói xong nụ cười của cô bé chợt tắt ngay và khuôn mặt bỗng buồn rười rượi. Bởi có lẽ do lâu lâu mới có người đến thăm, lại là nhà báo nên cô bé vui nên nói ngay niềm ước ao mà bản thân cô bé cũng biết rất khó để thành hiện thực. Thấy cháu như vậy, bà Hà vội ôm Ly vào lòng vỗ về mà nước mắt cũng tuôn rơi.

    Vừa vỗ cháu, bà Hà vừa nhìn ra phía cửa nói như với chúng tôi nhưng cũng như với chính mình: “Sau bà mất đi không biết cuộc đời cháu để sẽ ra sao…”.

    Theo Gia đình Việt Nam

    Xem thêm video:

     [mecloud]zAb22jERwM[/mecloud]

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/co-be-ti-hon-14-tuoi-chi-cao-50-cm-nang-chua-day-7kg-a115365.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.