(ĐSPL) - Vào tù vì tội mua bán trái phép chất ma túy, Vũ hiểu rõ giá trị của sự tự do như thế nào. Thế nhưng, được mãn hạn chưa lâu, chỉ vì mâu thuẫn nhỏ, hắn lại dùng dao sát hại hàng xóm cũ. Sau khi gây án, hắn trốn về miền Tây, trộm cắp tài sản và bị bắt. Cũng từ đây, tội ác của hắn bị bại lộ.
Ngựa quen đường cũ
Nguyễn Quốc Vũ (SN 1989, quận 8, TP.HCM) sinh ra trong một gia đình nghèo, có đến 6 anh chị em. Cha mẹ làm thuê, làm mướn suốt ngày nhưng vẫn không đủ hai bữa cơm cho đàn con thơ. Do đó, hắn chưa một lần được đến trường. Cũng vì điều này, về sau, bất kỳ làm việc gì liên quan đến giấy tờ, con chữ, hắn đều phải nhờ người khác đọc và lăn dấu vân tay.
Từ trước đến nay, người dân tại TP.HCM vẫn cho rằng, quận 8 là khu vực giáp ranh, có nhiều dân anh chị sống. Đây cũng chính là nơi những kẻ kinh doanh “cái chết trắng” nằm vùng. Là người tỉnh khác đến, PV không biết lời ấy là đúng hay sai nhưng mỗi khi có việc, đi ngang khu vực này vào ban đêm vẫn cảm thấy không an lòng.
Cha mẹ Vũ bận rộn với cơm áo gạo tiền nên không có thời gian lo lắng, dạy dỗ cho các con. Anh em hắn cứ thế dắt díu nhau mà lớn lên. Từ thuở còn nhỏ, hắn đã thích tụ tập với đám bạn xấu chơi bời, lêu lổng. Thỉnh thoảng, hắn lại bỏ nhà đi lang thang.
Qua những mối quan hệ bất chính, Vũ biết một số mối kinh doanh ma túy bất hợp pháp và trên địa bàn nhiều con nghiện có nhu cầu để thỏa mãn. Đã từ lâu, hắn nghe dân anh chị đồn đoán về món lợi “khủng” khi kinh doanh mặt hàng này. Lòng tham với mong muốn vượt lên cái nghèo nên hắn quyết định thử vận may.
Tuy nhiên, Vũ chưa kịp hưởng những đồng lời từ việc gieo rắc cái chết trắng cho người khác thì đã bị công an bắt giữ và phải nhận mức án 8 năm tù giam về tội Mua bán trái phép chất ma túy. Năm đó, hắn vừa tròn 18 tuổi. Thời gian thụ án, hắn thấu hiểu những khổ cực. Đặc biệt, hắn xót lòng khi nghĩ đến việc mẹ nhọc nhằn tích cóp từng đồng để hàng tháng mua quà vào thăm nuôi. Tim hắn thắt lại khi nhìn thấy những giọt nước mắt mẹ rơi vì mình.
Để mẹ vơi buồn phần nào, trong tù, Vũ cố gắng thể hiện thật tốt, không phạm phải bất kỳ sai lầm nào. Với những gì đã thể hiện, hắn ngồi tù 5 năm 1 tháng thì được ân xá. Trở về địa phương, hắn được sự động viên của người thân làm thuê, làm mướn để sống. Hắn cũng nuôi ý định làm lại cuộc đời, xóa bỏ quá khứ đen tối.
Chỉ một năm sau, Vũ làm quen với một thiếu nữ kém bốn tuổi. Với tình cảm chân thành, hắn được cô gái đáp trả. Vào năm 2013, cô gái ấy sinh hạ cho hắn một đứa con kháu khỉnh. Đáng lẽ, với những gì đã trải qua, hắn phải quý giá hạnh phúc hiện có. Thế nhưng, hắn đã phạm phải một sai lầm lớn gấp bội phần quá khứ.
Do có mâu thuẫn từ trước, vào ngày 11/10/2013, Vũ đánh anh Phạm Hồng T. vào mặt. Ba hôm sau, trong khi anh T. đang ngồi hát karaoke tại nhà thì hắn đi bộ đến gây gổ. Anh T. đi ra, hắn rút dao đâm. Nhưng vợ và cô ruột của anh T. chạy ra can ngăn nên cú đâm bị trượt. Bực mình, anh T. vào nhà lấy một chiếc chén sứ đánh vào vai hắn. Ngay lập tức, hắn vung dao đâm anh T. hai nhát, trong đó, có một nhát trúng tim khiến anh tử vong.
Thấy máu trên người anh T., Vũ choàng tỉnh. Hắn từng ngồi tù nên biết giá trị của sự tự do như thế nào. Hắn vội vàng chạy trốn khỏi hiện trường. Hắn bắt xe về các tỉnh miền Tây để trốn. Trong khoảng thời gian này, hắn kết thân với hai người có quê ở tỉnh Bến Tre là Huỳnh Thanh Việt (17 tuổi) và Nguyễn Quốc Dũng (31 tuổi).
Ngày 23/12/2013, cả ba đi ngang thành phố Mỹ Tho (tỉnh An Giang), phát hiện một chiếc xe máy dựng hớ hênh trên đường Nguyễn Thị Thập. Cả ba nhanh chóng lấy trộm để làm phương tiện đi lại. Trong khi ra tay, chúng bị người dân phát hiện, bắt giữ giao cho công an. Trong khi lấy lời khai về tội trộm cắp tài sản, Vũ thừa nhận, đang trốn truy nã vì trước đó đã ra tay sát hại anh T..
Lòng vị tha
Về hành vi trộm cắp tài sản, trước đây, Vũ bị TAND thành phố Mỹ Tho tuyên phạt 1 năm 6 tháng tù giam. Ngày 14/1/2015, hắn lại phải đứng trước vành móng ngựa tòa sơ thẩm TAND TP.HCM về tội giết người.
Bị cáo Nguyễn Quốc Vũ tại tòa. |
Vũ khai, trước đây hắn là hàng xóm của anh T.. Chừng hai năm trước, gia đình hắn bán nhà, chuyển đi nơi khác nhưng thỉnh thoảng vẫn trở về đây chơi. Hôm xảy ra vụ án, con khát sữa nhưng trong túi không có tiền nên hắn điện thoại nhiều người để xin tiền. Hắn cũng gọi điện cho anh T.. Khi hắn đến thì nạn nhân thách thức rồi dùng chén sứ đánh mình trước. “Bị cáo sợ, không giữ được bình tĩnh nên mới gây án”, hắn nói.
Tuy nhiên, nhiều nhân chứng được mời đến đều khẳng định, lời khai của Vũ là không chính xác. Họ cho biết, Vũ là người gọi điện và thách thức anh T. trước. Lúc đến, hắn chửi thề, vung dao đâm nhưng vợ anh T. đến can ngăn, kéo chồng vào bên trong, tách hắn ra. Thế nhưng, hắn vẫn xông vào, dùng dao cướp mạng sống của nạn nhân.
Vị chủ tọa phân tích: “Bị cáo cần nhớ rõ, để kết án một người, Tòa phải xem xét rất nhiều bằng chứng, chứng cứ, lời khai của hung thủ, nhân chứng và những người có liên quan chứ không phải chỉ dựa vào lời khai của bất kỳ ai. Bị cáo bảo mình sợ mới gây án, nhưng làm sao bị cáo sợ, trong khi mình cầm dao còn bị hại tay không? Nếu là sợ thì bị cáo đã bỏ chạy chứ không phải đâm trượt, được người khác can ngăn vẫn xông vào đâm tiếp”.
Dường như thấu hiểu lời nói của vị chủ tọa, ngay sau đó, Vũ cúi gằm mặt, thừa nhận hết hành vi đã gây ra. Khi được nói lời sau cùng, hắn xin lỗi gia đình bị hại, gia đình của mình, mong muốn có một con đường sống để làm lại cuộc đời.
Video tham khảo:
Bố mẹ Hồ Duy Trúc khóc xin giảm án cho con
Ở hầu hết các phiên xét xử, trong giờ nghị án, gia đình bị hại và gia đình bị cáo luôn nhìn nhau bằng ánh mắt khó chịu. Thế nhưng, trong phiên tòa này, họ lại tìm được tiếng nói chung. Người thân của Vũ đến xin lỗi gia đình anh T.. Người nhà nạn nhân không nói một lời xúc phạm đến gia đình bị cáo.
Chị Võ Thị N. (vợ anh T.) chia sẻ, hai người chung sống với nhau không đăng ký kết hôn. Vào năm 2007, chị sinh hạ đứa con đầu tiên. Ngay năm sau, đứa con thứ hai ra đời. Chồng là lao động chính trong gia đình. Hàng ngày, anh T. chở hàng tại khu Chợ Lớn, dù số tiền không nhiều nhưng cũng đủ để lo liệu cho ba mẹ con.
Từ trước đến nay, chưa bao giờ chị dám nghĩ, có ngày hai vợ chồng lìa xa. Thế nhưng, chuyện ấy cũng đã đến. Hôm xảy ra vụ án, chị khóc ngất. Lắm khi, chị cứ nghĩ mình sẽ không vượt qua được nỗi đau mất chồng. Tuy nhiên, nhìn lại, thấy hai đứa con thơ, chị lại gắng gượng. Giờ đây, cả ba mẹ con được bao bọc bởi người cô của chồng.
“Mỗi người có một cách suy nghĩ và hành xử khác nhau. Tôi không dám trách người thân của Vũ bởi họ không phải là kẻ gây ra nỗi đau cho gia đình tôi. Riêng về Vũ, ban đầu tôi cũng hận lắm, vì chính hắn đã cướp đi tính mạng anh T., đạp đổ hạnh phúc gia đình tôi. Nhưng, thời gian trôi, tôi ngẫm lại thì không hề muốn Vũ phải nhận mức án cao. Vì nhân thân của Vũ khá xấu, từng vào tù ra tội nên tôi rất sợ bị cáo phải lĩnh án tử hình. Vũ còn trẻ, hãy cho cậu ta được sống để suy ngẫm lại hành động của mình đã gây ra”, chị N. chia sẻ.
Gia đình nạn nhân mong bị cáo thoát án tử. |
Hành vi nguy hiểm cho xã hội Giờ nghị án kết thúc, HĐXX nhận định, hành vi của Vũ là nguy hiểm cho xã hội, không chỉ xâm phạm đến tính mạng của người khác mà còn gây ảnh hưởng đến trật tự an toàn xã hội. Trước đây, Vũ từng phạm tội, phải đi tù, lại tái phạm đặc biệt nghiêm trọng, do đó, cần có mức án thật nghiêm để răn đe. Tuy nhiên, tòa cũng xem xét nhiều tình tiết giảm nhẹ nên tuyên phạt Vũ mức án chung thân. |