Làm sếp, đố? mặt vớ? nh?ều áp lực, dẫn đến những vấn đề về sức khỏe như stress, đau đầu k?nh n?ên… Nhưng cũng có những loạ? bệnh không hề l?ên quan đến những áp lực đó, mà chủ yếu do tâm lý s?nh ra và đô? kh?, chỉ có bà? “thuốc” đặc b?ệt mớ? chữa hết bệnh cho sếp.
Đám nhân v?ên nữ trong văn phòng vẫn thường kể câu chuyện về cách gọ? tên sếp như thế nào để được sếp “cưng”:
- Mình thì thường gọ? là anh, cho nó trẻ, mà thấy sếp cũng không hưởng ứng lắm.
- Mình thì gọ? là cụ.
- Trờ?, vậy cũng gọ? được, mà sao lạ? thấy sếp cưng cậu quá vậy?
- Không phả? cụ không đâu, mà là con dê cụ của em, haha…
Có lẽ đây là loạ? bệnh phổ b?ến vớ? rất nh?ều sếp, khác nhau chỉ ở mức độ và khả năng k?ềm chế, che đậy của sếp mà thô?. Ngồ? ở vị trí cao, nhân v?ên kính nể, sợ sệt nên đô? lúc sếp lấy lý do này ra tạo áp lực cho nhân v?ên, bắt buộc phả? chịu cho sếp “phát bệnh”.
Như sếp của L?ên, một ông sếp đã gần về hưu, nổ? t?ếng trong công ty không phả? vì những thành tích trong k?nh doanh mà là chuyện luôn “phát bệnh” mọ? lúc, mọ? nơ?. Trong thang máy, trong nhà ăn, trong hầm để xe… Bất cứ lúc nào t?ếp xúc vớ? nhân v?ên nữ là sếp lạ? vung tay vung chân, đụng chỗ này, chạm chỗ k?a. L?ên cũng đã từng bị sếp đụng tay đụng chân nhưng vì là nhân v?ên mớ? vào, sếp cũng chỉ véo má mấy cá? nên cô co? như cho qua, chỉ b?ết mình nên cẩn thận kh? t?ếp xúc vớ? sếp.
Nhân v?ên nữ nào cũng bất bình nhưng sợ uy sếp nên không dám phản ứng nh?ều, chỉ lảng tránh, bất quá phả? gặp sếp thì đứng cách xa trình g?ấy tờ, lo thủ thế kh? thấy sếp rờ? bàn làm v?ệc. Nhưng đ? đêm lắm cũng có ngày gặp ma, nhân v?ên trong công ty vì sợ uy nên không dám phản ứng, chứ ngườ? sắp rờ? công ty thì không.
Chị lao công đứng tuổ? sau một thờ? g?an chán ngán công v?ệc, chán bệnh của sếp nên x?n nghỉ. Sếp kêu lên phòng, nó? là chào hỏ? lần cuố? nhưng a? cũng nghĩ sếp “tranh thủ”. Không b?ết sếp và chị lao công nó? chuyện ra sao, chỉ thấy sếp la lên một t?ếng. Nhân v?ên chạy vào thì thấy sếp ngồ? quỵ trên sàn, ôm bụng nhăn nhó. Chị lao công đ? ra cửa, tay còn g?ơ cao lên bóp bóp g?ữa không trung, nhìn mọ? ngườ? cườ? đắc chí. Đám nhân v?ên h?ểu chuyện, cườ? thầm trong bụng, không dám để lộ mặt. Đỡ sếp lên ghế xong, mọ? ngườ? về phòng, đóng kín cửa cườ? hả hê vớ? nhau, tay vẫn còn g?ơ lên bóp bóp.
Nhung hạnh phúc vì cảm g?ác ban ơn cho sếp bằng thân thể mình (Ảnh m?nh họa)
Có sếp thì lợ? dụng quyền uy để “dê” nhân v?ên, nhưng cũng có sếp được nhân v?ên cho “dê” thoả? má?. Có ngườ? thì mê sếp, có ngườ? thì muốn lợ? dụng, nên sếp dù không mắc bệnh thì sau một thờ? g?an cũng tự cho phép mình mang bệnh vào ngườ?.
Hoàng là g?ám đốc một công ty nhỏ chuyên về dịch vụ kế toán, khoảng 20 nhân v?ên, phần lớn là nữ. Mặc dù đã có vợ con nhưng là g?ám đốc, lạ? lo được chuyện k?nh doanh tốt, đờ? sống nhân v?ên khấm khá nên a? cũng ngưỡng mộ sếp. Trong đó có Trang, nhân v?ên lâu năm của sếp.
Làm v?ệc vớ? sếp đã lâu, quá h?ểu nhau, lạ? ngưỡng mộ tà? năng của sếp nên Trang dần dần mê sếp từ lúc nào không hay. Cô lả lơ? hơn, ăn mặc sexy hơn, rồ? một ngày sếp cũng bắt được tín h?ệu, những lúc 2 ngườ? vớ? nhau trong phòng làm v?ệc là những lúc sếp được thoả? má? đụng chạm, âu yếm cô nhân v?ên của mình. Nhưng may sếp vẫn ý thức được v?ệc mình làm, không đ? quá xa nên ra khỏ? phòng làm v?ệc, 2 ngườ? lạ? đường a? nấy đ?.
Nhung hạnh phúc vì cảm g?ác ban ơn cho sếp bằng thân thể mình, và cũng thỏa mãn tình cảm của mình kh? được sếp âu yếm. Còn sếp thì co? cô như là một cách g?ả? tỏa căng thẳng cho r?êng mình, nhưng vẫn cân nhắc về vợ con mình trước kh? đ? quá xa. Nhưng có vẻ như bệnh của sếp ngày càng nặng, đã lây từ Nhung sang các nhân v?ên khác. Ban đầu cũng chỉ ôm ấp nhẹ nhàng, sau rồ? lạ? sờ mó. Hình tượng sếp từ một ngườ? đàn ông hoàn hảo trong mắt nhân v?ên chuyển thành một “con dê” đáng sợ.
Nhân v?ên dần dần bỏ đ?, mang theo luôn khách hàng, công v?ệc đ? xuống. Bệnh của sếp dần đến ta? vợ sếp và sếp chỉ cắt cơn bệnh kh? bị vợ bắt gặp anh đang âu yếm Nhung trong phòng họp. Nhân v?ên cũ bị thay thế, vợ chuyển về làm cùng, dần dần công v?ệc cũng ổn định, Hoàng mớ? thấy căn bệnh của mình ta? hạ? như thế nào.
Cũng có những ngườ? lợ? dụng sếp để thỏa mãn mục đích của mình, như để tăng lương, leo lên vị trí cao hơn… Hương khở? đầu từ một nhân v?ên k?nh doanh bình thường. Chuyên môn không xuất sắc lắm nên căn bệnh của sếp trưởng phòng lạ? là cách để Hương g?ữ vững vị trí của mình.
Bằng cách này, Hương chỉ cần làm 50\% khố? lượng công v?ệc được g?ao cũng đủ chỉ t?êu được g?ao, còn lạ? do sếp làm hết. Đổ? lạ?, sếp thoả? má? thả “dê” trên cơ thể cô. Nhưng vị trí nhân v?ên không làm cô thỏa mãn, cô thích vị trí trưởng phòng hơn nên làm thân vớ? g?ám đốc là kế hoạch cô tính tớ?. G?ám đốc, sau một thờ? g?an làm quen vớ? cô nhân v?ên dễ dã? đã quyết định cất nhắc cô nhưng vẫn đủ tỉnh táo để g?ữ cô làm thư ký cho mình chứ không g?ao cho chức trưởng phòng k?nh doanh.
Tạm chấp nhận vị trí mớ?, Hương vẫn dùng cơ thể mình để làm con bà? cho v?ệc tăng lương, g?ảm g?ờ làm. Còn ông trường phòng k?nh doanh, sau một thờ? g?an xa cách, một lần gặp lạ? đã không kìm được lòng mình. Kết quả là một cá? bạt ta? cùng ánh mắt kh?nh bỉ của cô nhân v?ên cũ. Đứng như trờ? trồng, cảm g?ác chát đắng trong lòng, anh thấy thật nhục nhã cho vị thế lúc này cũng như cá? bệnh khó bỏ của mình.
Tất nh?ên cũng có những sếp không mắc căn bệnh này, nhưng trước những cô nhân v?ên x?nh tươ?, hoặc những lờ? mờ? công kha? của những nhân v?ên kh?êu gợ?, thật khó cho các sếp để g?ữ lòng mình. Nhưng quan hệ g?ữa sếp và nhân v?ên, luôn cần sự tôn trọng, đến từ cả ha? phía. Cho nên, v?ệc chữa hẳn căn bệnh này, hoặc k?ềm chế nó, là v?ệc hết sức cần th?ết của một ông sếp. Cũng như nhân v?ên, cần g?ữ cho mình thá? độ thân th?ên, nhưng cũng không quá thân mật để tránh sếp phát bệnh hoặc làm sếp nh?ễm bệnh.