(ĐSPL) - "Ôi giời! em bầu bí mà làm ghê chết, ngày trước V bầu 6 tuần bị bong nhau mà cũng không đến nỗi như em!"...
[mecloud]u3DFtwwkwW[/mecloud]
Khi ngồi viết những dòng này, mẹ con tôi vẫn đang phải nuốt những giọt nước mắt vào trong vì sự tủi thân, buồn chán.
Tôi và chồng cưới nhau chỉ sau hơn 1 năm quen và yêu nhau. Đến khi cưới tôi đã có bầu được 2 tháng. Tôi yêu anh là mối tình đầu và cũng là tình cuối nhưng anh thì đã có 1 mối tình có thể coi là sâu nặng với người bằng tuổi. Nghe chồng tôi kể lại chị là người học rất giỏi, khéo léo và hiền lành đặc biệt là được lòng tất cả anh em họ hàng và bố mẹ tôi. Lẽ ra đám cưới đã được tổ chức nhưng vì chị nhận được suất học bổng toàn phần theo học Thạc sĩ ở Pháp. Chị đã lựa chọn sự nghiệp và chia với chồng tôi bây giờ trong sự tiếc nuối của cả gia đình.
Đặc biệt là mẹ chồng tôi, lúc nào bà cũng coi là bà bị mất đi một người con dâu tốt khiến tôi tủi thân vô cùng. Tự thấy bản thân từ ngày về làm dâu cũng chưa dám làm chạnh lòng hay hỗn láo gì với mẹ mà vẫn không được mẹ dành tình cảm. Đã thế cô em chồng còn tối ngày so sánh tôi với chị V (tên người yêu cũ của chồng tôi) nào là chị ấy nấu ăn ngon hơn chị, nào là chị ấy khéo léo hơn chị, nhẹ nhàng hơn chị rồi chị ấy học giỏi lắm... "Nếu anh H (tên chồng tôi) mà lấy được chị ấy thì giờ em cũng được nhờ". Tôi nghe mà khó chịu vô cùng. Tự nghĩ mình cũng có phải đồ bỏ đi đâu mà lại bị nhà chồng khinh rẻ thế. Nhiều lúc tự động viên mình, thôi thì chồng không so sánh mình với người cũ là được rồi.
Đặc biệt là mẹ chồng tôi, lúc nào bà cũng coi là bà bị mất đi một người con dâu tốt khiến tôi tủi thân vô cùng. Tự thấy bản thân từ ngày về làm dâu cũng chưa dám làm chạnh lòng hay hỗn láo gì với mẹ mà vẫn không được mẹ dành tình cảm. Đã thế cô em chồng còn tối ngày so sánh tôi với chị V (tên người yêu cũ của chồng tôi) nào là chị ấy nấu ăn ngon hơn chị, nào là chị ấy khéo léo hơn chị, nhẹ nhàng hơn chị rồi chị ấy học giỏi lắm... "Nếu anh H (tên chồng tôi) mà lấy được chị ấy thì giờ em cũng được nhờ". Tôi nghe mà khó chịu vô cùng. Tự nghĩ mình cũng có phải đồ bỏ đi đâu mà lại bị nhà chồng khinh rẻ thế. Nhiều lúc tự động viên mình, thôi thì chồng không so sánh mình với người cũ là được rồi.
Nhiều lúc tự động viên mình, thôi thì chồng không so sánh mình với người cũ là được rồi. ảnh minh họa |
Vậy mà dạo gần đây, anh cũng thỉng thoảng nói tôi này nọ không bằng chị kia. Rồi tôi mới biết chị ta đã quay về Việt Nam. Chỉ ít ngày sau, chị đến thăm hỏi gia đình tôi, khỏi phải nói bố mẹ chồng và em chồng tôi vui cỡ nào. Vui tới nỗi tôi thấy ghen tị vì bao tháng nay về ở cùng, tôi cũng chưa một lần được cả nhà niềm nở, quan tâm đến thế. Theo phép lịch sự tôi cũng vui vẻ tiếp khách nhưng trong lòng thật sự không vui.
Chỉ tưởng chị ấy về thì đến nhà tôi thăm hỏi thế thôi vậy mà chị ta liên tục đến nhà tôi chơi thậm chí ăn uống ở đó cả ngày rồi mới về. Mọi thứ đều tự nhiên như người nhà khiến tôi ngại thay cả chị.
Thời gian này, tôi chỉ còn 3 tuần nữa là sinh cháu nên đã nghỉ làm ở nhà chờ sinh con nên lại càng thấy bực bội với tần suất xuất hiện thường xuyên của vị khách quý. Tôi có phàn nàn với chồng thì chồng bảo chỉ là cả nhà quý chị ấy từ trước rồi, không có duyên làm dâu con trong nhà thì làm cháu gái cũng có sau đâu. Em cứ ích kỷ!. Nếu có duyên vợ chồng thì anh đã lấy V, chẳng tới lượt em. Tôi thấy mình bị hạ nhục hay cảm giác gì tương tự như thế, nó đủ làm tôi thấy chán cái cuộc sống ở nhà chồng này.
[mecloud]xBnH1MOQ7y[/mecloud]
Nhưng sống như cái bóng trong nhà, nhìn người ta quan tâm, tíu tít trò chuyện với người cũ, tôi không thể chịu nổi. Tôi quyết định ý kiến với mẹ chồng về sự có mặt của chị ta trong nhà. Mẹ chồng tôi thẳng lời đáp: "Từ trước nó đã được cả nhà quý mến, không dưng tự nhiên có thêm người vào lại đòi thay đổi thì thay đổi làm sao? Thằng nhà này tử tế, không lăng nhăng đâu mà phải sợ mà nếu nó có lăng nhăng thì cũng phải chịu vì người ta hơn mình mà". Tôi chết lặng với những lời của mẹ chồng.
Thời gian gần sinh, tôi mệt mỏi, đau nhức ê ẩm toàn thân vì thiếu canxi, chẳng được sự động viên của chồng thì thôi đằng này lại bị chồng dội cho gáo nước lạnh: "Ôi giời! em bầu bí mà làm ghê chết, ngày trước ? bầu 6 tuần bị bong nhau mà cũng không đến nỗi như em!" Nói xong, tôi nhận ra thái độ của chồng có sự khác lạ. Có lẽ anh đã nói hớ điều gì đó với tôi.
Chẳng nhẽ, anh và người cũ đã có con với nhau hay sao? Tôi đã bị anh giấu nhẹm chuyện này bấy lâu nay mà không hề hay biết.
Chỉ còn 3 tuần nữa là tôi đến ngày sinh con vậy mà lúc nào tâm trạng cũng không được vui vẻ, thoải mái gì. Hơn nữa lại đang hụt hẫng rất nhiều về sự đối xử của gia đình nhà chồng với mình. Mình cái thân tôi không sao, đằng này cháu họ cũng không coi ra gì. Làm thế nào để chị ta đừng xum xoe đến nhà tôi nữa bây giờ? Bây giờ mới quay về thì thế, sau này nếu cứ vậy có lẽ tôi sẽ bị cướp chồng mất.
QUỲNH ANH