Nạn nhân có mặt tại phiên tòa trong chiếc áo khoác của trường tiểu học. Suốt buổi em chỉ ngồi nép mình vào bố mẹ, lặng thinh, đôi mắt sưng húp.
Những câu hỏi của tòa, bị hại không thể trả lời được, chỉ biết gật đầu, lắc đầu hoặc nhìn sang phía bố mẹ để cầu cứu sự giúp đỡ.
Bị cáo Trần Mậu Quốc tại phiên tòa |
Nạn nhân bị thiểu năng trí tuệ nên từ nhỏ bố mẹ mỗi lần đi làm đều đưa con lên gửi nhà Quốc. Vợ của Quốc là cô của bố nạn nhân nên xếp về bậc vai vế thì bị cáo và bị hại là ông - cháu.
Hai nhà chỉ cách nhau 300m. Trước đây, cô bé còn nhỏ nên không có chuyện gì xảy ra, tuy nhiên từ khi cô bé dậy thì phổng phao, sự việc đã khác. Đứng trước phiên tòa một ngày đầu tháng 5/2014, Quốc khai từ tháng 5/ 2013, khi nạn nhân sang nhà chơi, bị cáo đã sàm sỡ, rồi xâm hại tình dục.
Bốn tháng sau, khi thấy con có các biểu hiện của người mang thai, người mẹ gặng hỏi và được cháu kể lại chuyện bị ông Quốc giao cấu. Kết quả cho thấy thai nhi đã lớn, sợ ảnh hưởng đến sức khỏe nếu bỏ cái thai. Giữa tháng 2/2014, nạn nhân sinh một bé trai. Kết quả giám định ADN của cháu bé và bị cáo Quốc hoàn toàn trùng khớp với nhau.
Nạn nhân có mặt tại phiên tòa trong chiếc áo khoác của trường tiểu học. Suốt buổi em chỉ ngồi nép mình vào bố mẹ, lặng thinh, đôi mắt sưng húp. Những câu hỏi của tòa, bị hại không thể trả lời được, chỉ biết gật đầu, lắc đầu hoặc nhìn sang phía bố mẹ để cầu cứu sự giúp đỡ. Việc tường thuật lại vụ việc xảy ra như thế nào được kể lại từ bố của nạn nhân.
Mẹ của bị hại nói trong chua xót: “Ban đầu biết tin cứ muốn sang nhà mà băm vằm cái con người vô nhân tính đó. Nhưng khi bình tĩnh lại làm vậy chẳng được gì, cứ để pháp luật trừng trị hắn”. Chữ “hắn” được kéo dài. Quốc đã từng là người dượng rất đáng kính trọng trong gia đình, ấy vậy mà giờ đây đã trở thành “hắn” với vẻ khinh miệt.
Theo thỏa thuận của hai gia đình, năm 2013 gia đình bị cáo sẽ đền bù cho gia đình cháu N với số tiền 30 triệu đồng. Tuy nhiên, khi được hỏi về số tiền bồi thường, vợ của bị cáo trả lời thản nhiên: “Vốn dĩ thỏa thuận là thỏa thuận như thế nhưng chúng tôi vẫn chưa biết tòa phán quyết như thế nào thì làm sao giao tiền được”.
Nói về việc này, bố của bị hại cho biết thêm: “Từ trước đến giờ bà ấy có đến thăm 1 lần để hỏi thăm và tìm cách làm sao để giảm án cho chồng chứ chưa thực sự có sự quan tâm nào đối với cháu cũng như đứa con mà cháu sinh ra”.
Từ khi phát hiện ra mình có thai, bị hại cũng không thể đến trường được nữa vì ái ngại với bạn bè. Đồng thời, em cũng thu mình hơn bởi đi đâu, người ta cũng nhìn em với ánh mắt thương hại khiến em càng cảm thấy khốn khổ hơn.
Điều lo lắng hơn cả đó là cả đoạn đường đời phía trước, em sống ra sao với vết thương lòng khó thể nào nguôi ngoai và cả đứa con còn đỏ hỏn ấy, em làm sao có thể đủ sức nuôi nấng, dạy dỗ nó, trong khi bản thân em còn đang được bố mẹ ẵm bồng, nâng niu.
Có mặt tại phiên tòa từ rất sớm và khi ra về, gia đình bị hại cũng chính là những người về sớm nhất. Những bước chân vội vã như chạy khỏi phiên tòa.
Tòa tuyên phạt bị cáo Quốc mức án 20 năm tù giam về tội hiếp dâm trẻ em.