Từ một người lái xe con chở khách du lịch, Vũ Anh Tuấn trở thành “chân rết” trong đường dây ma túy liên tỉnh lúc nào không hay. Đối tượng xộ khám khi “ôm” gần 4kg ma túy.
Từ lái xe trở thành “chân rết” trong đường dây ma túy liên tỉnh
Không còn là một người tinh khôn, nhanh nhạy như ngày còn làm nghề lái xe con chở khách, từ ngày dính đến “nàng tiên nâu” và đặc biệt từ sau khi bị bắt về tội Vận chuyển trái phép chất ma túy, Vũ Anh Tuấn (SN 1972, trú tại phường Kim Giang, quận Thanh Xuân, Hà Nội) bỗng sinh ra ngớ ngẩn.
Bị cáo Vũ Anh Tuấn |
Với hành vi vận chuyển gần 4kg ma túy, bị cáo Tuấn nhiều lần bị đưa ra xét xử tại TAND TP.Hà Nội song những phiên tòa này đều không được diễn ra theo đúng kế hoạch. Lý do, khi bị dẫn giải tới tòa, bị cáo có một số biểu hiện như sùi bọt mép, chui xuống gầm bàn và đặc biệt, bất kể ai hỏi gì, bị cáo chỉ trả lời một câu duy nhất là: “Cho cháu về ăn cơm”.
Cộng thêm công tác trích xuất bị cáo tới tòa lần nào cũng gặp khó khăn, do vậy, lần mở tòa thứ ba, HĐXX của TAND TP.Hà Nội đã phải tiến hành xét xử vụ án ngay tại trong trại tạm giam.
Phiên tòa diễn ra khá chóng vánh bởi bị cáo không khai thêm gì ngoài một câu nói quen thuộc là … đòi về ăn cơm.
Nguồn cơn đưa đẩy Tuấn trở thành “chân rết” trong đường dây ma túy liên tỉnh bắt đầu từ một lần Tuấn chở khách đi lễ chùa ở Lạng Sơn. Theo lời khai của đối tượng tại cơ quan điều tra, chuyến đi hôm ấy, Tuấn tình cờ quen biết một người phụ nữ tên là Hương.
Lần thứ hai gặp lại Tuấn, người phụ nữ này đã không ngại ngần đề cập đến việc thuê Tuấn vận chuyển “hàng cấm”, đồng thời hứa hẹn trả thù lao hậu hĩnh. Mờ mắt vì tiền, người tài xế đánh liều gật đầu đồng ý. Từ đây, cuộc đời Tuấn chuyển sang một ngã rẽ khác.
Cái kết bất ngờ
Theo Tuấn khai, chiều ngày 28/5/2017, người phụ nữ tên Hương gọi điện bảo Tuấn lên Lạng Sơn chở hàng cho mình. Tuấn nhanh chóng đi thuê xe ô tô và đón Hoàng Minh Quân (một người bạn xã hội) và Nguyễn Hồng Nhung (là bạn gái của Tuấn) đi Lạng Sơn chơi, mục đích là lên đó lấy ma túy vận chuyển về Hà Nội cho Hương. Trên đường đi, cả ba người dừng xe thuê nhà nghỉ hoặc tạt vào nhà của một người bạn của Tuấn để sử dụng ma túy.
Trong khi đang nóng lòng chờ điện thoại của Hương thì điện thoại của Tuấn bỗng đổ chuông. Đầu dây bên kia phát đi thông điệp yêu cầu Tuấn di chuyển đến địa điểm tiếp theo để chờ nhận hàng.
Tuấn tức tốc chở Quân và Nhung ra đường Văn Vỹ, thành phố Lạng Sơn, theo như yêu cầu của Hương ngồi đợi. Ít phút sau, một người thanh niên phóng xe máy tới, nhanh như con sóc, người này ném một bọc gì đó vào ghế sau ô tô của Tuấn rồi vít ga bỏ đi.
Tuấn gọi điện cho Hương thì được người phụ nữ này cho biết đó là 4 túi ma túy “đá”. Người phụ nữ này còn dặn Tuấn chở về Hà Nội sẽ có người ra lấy và trả công 20 triệu đồng cho Tuấn.
Chắc mẩm kiếm được món hời lớn, Tuấn và hai người bạn lại đủng định lái xe về Hà Nội. Thế nhưng, khi xe ô tô của Tuấn vừa đi đến khu vực cầu Phù Đổng, Long Biên, Hà Nội thì bị lực lượng công an kiểm tra, bắt giữ.
Biết không thể thoát tội, Tuấn thú nhận trên xe có chở ma túy, nhưng khai không nói cho Nhung và Quân biết việc vận chuyển ma túy của mình về Hà Nội cho Hương.
Tiếp tục khám xét chỗ ở của Vũ Anh Tuấn, lực lượng chức năng còn thu giữ được 1,137 gam ma túy. Tuấn khai mua số ma túy này của một người đàn ông không quen biết với giá 200.000 đồng, mục đích để sử dụng.
Đối với người phụ nữ tên Hương đã thuê Tuấn vận chuyển ma túy, Tuấn khai người này khoảng 50 tuổi, cao khoảng 1m50, nước da đen, dáng người đậm, không rõ họ, địa chỉ và không nhớ số điện thoại nên không có cơ sở xác minh, làm rõ.
Quá trình tranh tụng tại tòa, VKS cho rằng với hành vi vận chuyển gần 4kg ma túy là đặc biệt nguy hiểm cho xã hội nên đã đề nghị HĐXX áp dụng mức án cao nhất là tử hình đối với bị cáo Tuấn.
Với trọng trách là người bào chữa cho bị cáo, luật sư Vũ Thị Mai Phương đã trích dẫn quy định tại mục 3.5 của Nghị quyết 01/ 2001 của HĐTP TANDTC, theo đó: “Trong trường hợp theo hướng dẫn tại các tiểu mục 3.1 và 3.4 Mục 3 này người phạm tội phải bị xử phạt tử hình, nhưng nếu người phạm tội chỉ là người giúp sức, do nể nang tình cảm, bị cưỡng bức hoặc hám lợi nhất thời...mà tàng trữ vận chuyển chất ma túy hộ thì có thể không xử phát tử hình người phạm tội và tùy từng trường hợp cụ thể có thể xử phạt người phạm tội tù chung thân hoặc tù có thời hạn”.
Luật sư Phương cho rằng, trường hợp của bị cáo Vũ Anh Tuấn do hám lời cũng vì lời hứa được trả 20 triệu đồng đã vận chuyển thuê mà chưa được hưởng lợi gì nên việc cho bị cáo hưởng hình phạt tù có thời hạn là phù hợp theo quy định hướng dẫn của Nghị quyết 01/2001 và có căn cứ.
Thêm nữa, do bị cáo mắc bệnh tâm thần, luật sư đã kiến nghị Tòa án tạm đình chỉ giải quyết vụ án đồng thời áp dụng biệt pháp bắt buộc chữa bệnh đối với bị cáo Vũ Anh Tuấn theo quy định tại Điều 447, Điều 451 Bộ luật Tố tụng Hình sự 2015.
Căn cứ vào các tài liệu, chứng cứ có trong hồ sơ vụ án cùng quá trình tranh tụng tại tòa, HĐXX của TAND TP Hà Nội đã cân nhắc trước những quan điểm, đề nghị của luật sư đưa ra. Theo đó, HĐXX chỉ tuyên phạt bị cáo Vũ Anh Tuấn mức án tù chung thân về tội Vận chuyển trái phép chất ma túy.
Tư Viễn
Theo Người Đưa Tin