Phương Thanh đồng cảm với các cầu thủ. |
Mới vừa lớn lên đã phải nay, mai.
Tinh thần sắt thép, lòng nhi yếu
Quyết tâm đi tìm. Quyết phấn đấu vì đam mê
Yêu quả bóng như yêu người con gái vậy
Lúc nâng niu lúc chiều chuộng, lúc vỡ tan
Vào trận đấu mặt đằng đằng hăng nhuệ khí
Quyết tấn công mong chiến thắng thoả người trông.
------
Mỗi trận đấu hay, có bao bao giờ là lặp lại
Lúc chiến công, lúc thất bại có mấy khi
Lúc chiến thắng, kẻ tung hô, người chào đón.
Lúc thất bại, ôm nhau khóc toàn đội có ai hay?
Đàn ông đó, toàn chi chí nam nhi mà bật khóc
Tiếc cơ hội, tiếc mọi thứ đã vụt bay… Ơ hay
Xung pha trận, nào mấy ai biết được ngay
Hôm chiến quyết bởi lòng người đã thắng
Hôm đá thua thì nào may mắn có gọi ta???
Bởi thất bại hôm đó, thiên thời không có đãi
Đất chưa cho, nên nhân hoà sẽ không tha.
------
Hỡi những người chinh chiến phải bôn ba
Trên đời này làm gì có??? Con người luôn bất bại
Kẻ chiến thắng hết thời cũng phải làm lại đựợc cũng nên
Đã thất bại thì rồi, nung ý chí rồi phải đứng lên
Đừng phật ý để tâm lời chê kẻ trách
Đó mới là sức mạnh thi đấu để vươn xa
Lòng ấm ức, tủi thân sẽ là sức mạnh ta phải vượt qua
Thương gia đình phải chịu cơn giận miệng
Của người đời, lúc hận lòng chửi vậy chứ vẫn thương