Jiupai News đưa tin, câu chuyện của chàng trai tên Trần Hạo ở thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc.
Được biết, Trần Hạo lạc bố mẹ khi mới 3 tuổi, anh sau đó được một gia đình tại Giang Tây nhận nuôi.
Khi Trần Hạo đang học năm thứ hai bậc trung học cơ sở, vận hạn lại ập đến khi cha nuôi qua đời. Không còn người chi trả học phí, anh phải bỏ học.
Đến năm 17 tuổi, cậu thanh niên đã theo anh rể đến Vũ Hán mưu sinh và trở thành thợ sửa ống nước, đây cũng là nơi mà anh từng sống trước khi bị lạc bố mẹ ruột.
Tưởng rằng đời mình rồi sẽ ảm đạm trôi qua như vậy, không thể ngờ có một ngày được gặp lại cha mẹ ruột.
Theo Sohu, trong 25 năm, bố mẹ Trần Hạo gần như đã đi khắp Trung Quốc để tìm con, treo thưởng 1 triệu nhân dân tệ (gần 3,4 tỷ đồng) cho ai tìm thấy.
Vào năm ngoái, mẹ anh được chẩn đoán mắc ung thư phổi. Bà sợ cả đời mình sẽ không thể gặp lại con trai nên càng nỗ lực tìm kiếm một cách tuyệt vọng, không ngờ đứa con ruột thịt đang ở rất gần mình, cùng trong một thành phố. Cuối cùng, may mắn cũng mỉm cười với gia đình này khi họ được đoàn tụ với nhau.
Gặp lại bố mẹ đẻ, Trần Hạo dường như không tin nổi niềm hạnh phúc lớn lao như vậy lại tới với mình, đến nỗi khi biết họ treo thưởng 1 triệu tệ, anh khóc nói: “Thật lãng phí, tôi không đáng giá như vậy”.
Chàng trai nói, tất cả điều này đối với anh như một giấc mơ quá đẹp và anh sợ mình sẽ tỉnh giấc bất cứ lúc nào.
Những cảm xúc của Trần Hạo khiến nhiều cư dân mạng cũng rơi nước mắt vì thương cảm.
Họ an ủi anh: “Cậu bé ngốc, 1 triệu tệ không đắt đâu, con cái luôn là vô giá với cha mẹ”; “Anh ấy đã chịu nhiều bất hạnh, gặp quá nhiều sự cố trong đời nên không dám tin, sợ giấc mơ đẹp tan biến; nhưng hãy tin anh xứng đáng được cha mẹ yêu thương và dành cho mình những gì tốt nhất”; “Trần Hạo à, không gì quan trọng bằng đứa con”…
Câu chuyện bố mẹ tìm con mất tích rồi may mắn được đoàn tụ ở Trung Quốc không phải hiếm, trước đó một gia đình cũng đã gặp lại nhau theo cách tương tự.
Cụ thể, bà Lý có 2 cô con gái. Hai vợ chồng làm nghề buôn bán nên hàng ngày phải đến gian hàng của mình ở chợ. Không có ai trông con, họ mang theo bé út Mai Mai mới 3 tuổi đi theo. Một ngày tháng 8/1999, do khách đông, họ không để ý đến con được. Sau thời gian bận rộn, hai vợ chồng mới nhận ra Mai Mai đã biến mất.
Mặc dù tự trấn an rằng "có lẽ con đi chơi đâu đó sẽ quay lại ngay", họ vẫn rất sợ hãi. Sau 2 tiếng đồng hồ chờ đợi không kết quả, họ bắt đầu tìm kiếm, đáng tiếc Mai Mai vẫn bặt vô âm tín. Cảnh sát cho rằng Mai Mai có thể đã bị bọn buôn người bắt cóc; khả năng tìm thấy rất thấp vì có quá ít dấu vết.
Dù vậy, cha mẹ Mai Mai vẫn quyết tâm tìm kiếm. Họ làm các tờ rơi tìm kiếm và đi hỏi mọi người. Cố gắng mọi cách, họ vẫn không có tin tức gì về con gái yêu.
17 năm sau, Hương Hương, con gái lớn của ông bà Lý, đăng thông tin về em gái Mai Mai lên nền tảng mạng xã hội chuyên tìm kiếm, kết nối những người mất tích, thất lạc gia đình. Nhân viên của nền tảng đó phát hiện, tình huống của Mai Mai rất giống với câu chuyện của một phụ nữ tên là Cổ Mẫn. Vì vậy, họ tìm kiếm thêm thông tin về Cổ Mẫn.
Không ngờ, nơi Cổ Mẫn sống chỉ cách nơi cư trú hiện tại của ông bà Lý một con đường.
Sợ nhầm lẫn gây mừng hụt, nhân viên nền tảng chuyên hỗ trợ tìm kiếm người mất tích nói trên quyết định tự mình đến gặp Cổ Mẫn, người lúc này đã là mẹ của hai đứa trẻ. Cổ Mẫn nói, cô biết rõ mình được người khác nhận nuôi, ký ức về gia đình ruột thịt của mình chỉ còn một thông tin là người cha bán giày. Cô từng rất cố gắng tìm kiếm người thân nhưng đã từ bỏ do việc nuôi dưỡng hai đứa trẻ quá khó khăn, vất vả.
Cổ Mẫn cho biết thêm, cha nuôi của cô đang đi tù, còn chồng cô đang làm việc ở nơi khác, đã hai năm rồi không trở về. Cha nuôi đối xử tốt với cô, không bao giờ hắt hủi, thực sự coi cô như con gái ruột của mình.
Sau đó, nhân viên nền tảng mạng xã hội thông báo tin tức cho Hương Hương và ông bà Lý. Cả gia đình sững sờ, không ai tưởng tượng được rằng cô con gái mất tích suốt 17 năm lại sống gần nhà đến thế.
Kết quả xét nghiệm ADN sau đó đã chứng minh Cổ Mẫn đúng là Mai Mai, cô con gái họ đã mất tích suốt 17 năm của nhà họ Lý. Sau gần 2 thập kỷ thương nhớ, cuối cùng cả gia đình cũng được đoàn tụ.
Thùy Dung (T/h)