(ĐSPL) - Một lần cảm nhận bình minh trên sóng nước Cà Mau là sự hồi tưởng tuyệt đẹp nhất trong trái tim những người trẻ thích di chuyển và trải nghiệm như chúng tôi.
Lựa chọn bay đến sân bay Cần Thơ cho chuyến thăm mũi cực Nam của tổ quốc, chặng đường dài liên tục đổi xe khiến chúng tôi đều khá uể oải. 180km đường đến thành phố Cà Mau đi qua hai tỉnh thành nổi tiếng, Sóc Trăng với món bánh Pía sầu riêng nức tiếng gần xa, Bạc Liêu với đệ nhất công tử giàu có xa hoa bậc nhất đất Nam kỳ, những huyện lị mới chỉ được nghe tên trên báo chí truyền hình Đầm Rơi, Cái Nước.... Đến bến xe Cà Mau, chúng tôi lựa chọn phương tiện để di chuyển đến thị trấn Năm Căn.
Để tiết kiệm tiền chúng tôi lựa chọn đi xe bus với giá 30.000đ/người thay vì bắt taxi với giá chào mời 700.000đ cho gần 60km đường bộ. Chiếc xe bus loại nhỏ chèn chật cứng gần trăm con người đứng chen chúc, không có điểm trả khách và liên tục “móc” khách lên xe tùy ý. Từng chiếc làn rau, từng con cá sông không bọc túi nilong cứ được xâu qua chiếc dây lạt mỏng lủng lẳng cầm tay lên xe, những người phụ nữ sực nức mùi hương dầu thơm bình dân nào đó với những vòng vàng sáng choé lỉnh kỉnh ở cổ và tay...
Từ cửa biển Năm Căn ghe rẽ sóng trắng đi về đất mũi. |
Đặt chân đến thị trấn Năm Căn, việc đầu tiên chúng tôi cần làm là thuê chỗ ở và thuê ghe (loại xuồng máy hai đầu hay Vỏ lãi theo cách gọi của dân địa phương) để sáng sớm hôm sau ra đất mũi đón bình minh. Nhờ Tài ăn nói và mặc cả cùng với sự học hỏi kinh nghiệm của những người đi trước, chúng tôi đã thành công "chốt giá" ghe 1.000.000đ/khứ hồi/6 người. Việc tiếp theo là tìm một quán ăn thỏa mãn cái bụng đói meo đang hò reo ầm ĩ.
Ba rưỡi sáng, tiếng chuông điện thoại réo rắt của chị chủ ghe đánh thức 6 cô gái trẻ đang mộng mị do hậu quả sự mệt mỏi của một ngày dài di chuyển. 4h sáng, thị trấn Năm Căn chìm trong bóng tối tĩnh mịch, thi thoảng chỉ nghe thấy vài tiếng gà gáy, chó sủa vọng về từ phía xa, chúng tôi khoác lên mình chiếc áo cờ đỏ sao vàng rực rỡ, tay ai cũng lăm lăm điện thoại máy ảnh để trực chờ ghi lại những khoảnh khắc đẹp nhất trên đường ra Xóm Rạch Tàu (nằm cách Xóm Đất Mũi 4km đường bộ, một số khách du lịch từ Năm Căn chọn đến xóm đất mũi trước rồi mới bắt xe ôm ra xóm Rạch Tàu).
Những người lái ghe quanh năm phơi sương nắng nơi đưa khách đến đi nơi đất Mũi |
Người đàn ông lái ghe ngoài 50 tuổi có khuôn mặt gầy đen sạm vì nắng nhìn chúng tôi mỉm cười, ông chỉ vào áo chúng tôi và nói bằng thứ giọng nam đặc sệt "yêu Việt Nam như thế là rất tốt".
Chặng đường ra đất mũi mất gần 2 tiếng, cảm giác phấn khích với đoạn đường dài hàng nghìn Km chỉ để được ngắm bình minh đất mũi khiến 6 trái tim cùng đập thổn thức. Chiếc ghe trôi vào bóng tối yên tĩnh, không có mặt trời, không có đèn điện, chỉ có tiếng động cơ và sóng nước trắng xoá để lại phía sau. Thi thoảng ánh đèn flash cứ lóe lên chói lòa nụ cười của những lữ khách phương xa. 5h sáng, mặt trời đã nhú lên những tia sáng đầu tiên, hai bên bờ mênh mông nước là những ngôi nhà gỗ lá với "trụ nhà" là những cây gỗ cao cắm thẳng xuống lòng biển sông (Tôi không gọi đây là sông vì chúng tôi đang ở cửa biển).
Không nhà cao tầng, không khói bụi khí thải, khung cảnh đất mũi đơn sơ kỳ thú với bầu không khí trong veo se lạnh, giản dị như chính dòng sông Cửu Long đang chảy trôi hiền hòa. Một vài bóng người dân thức dậy sinh hoạt, một vài chiếc ghe neo đậu dưới bến đã bắt đầu nổ máy với việc bán hàng dọc trên sông hoặc vào thị trấn mua lương thực và trao đổi hàng hoá.
Lần đầu tiên biết đến Cà Mau qua những khung hình bộ phim truyền hình kháng chiến chống Pháp nổi tiếng “Đất Phương Nam”, một Cà Mau đất mũi nghèo về vật chất nhưng giàu có về tinh thần được trình chiếu trên những thước phim tài liệu đang ở ngay trước mắt chúng tôi với khung hình sống động nhất.
Bình Minh trên dòng Cửu Long giang. |
Mặt trời nhỏ xíu tia hon lấp ló nhô lên sau những rặng dừa, tỏa ánh sáng vàng mịn trải dài trên mặt sông như tấm thảm dệt kim óng ánh. Những cây dừa nước, vẹt đước kiêu hãnh phô bày sự tiến hóa của mình với những chiếc dễ dài ngoằn nghèo vươn cao chễm trệ đón nắng sớm.
Bến đậu của mũi đất cuối cùng lãnh thổ Việt Nam vươn ra Biển Đông đã ở ngay trước mắt, chỉ một vài bước chân nữa chúng tôi đã có thể chạm vào cột mốc toạ độ thiêng liêng. Những bước chân cứ rộn rã, cảm giác thiêng liêng khi chạm tay vào mốc toạ độ, nơi ghi nhận chủ quyền lãnh thổ đất liền đất nước khiến những đứa con đất Bắc trào lên niềm tự hào giấu kín.
Đất mũi Cà Mau, nơi hệ sinh thái ngập mặn đa dạng, nơi có rừng quốc gia với nhiều loại thực vật động vật được liệt vào sách đỏ thế giới, một U Minh Hạ hùng vĩ với bạt ngàn rừng chàm xanh mướt đã đi vào bao câu hò dân ca Nam Bộ. Nơi đất liền và biển cả gần như hoà làm một với biển cả bao không nhìn thấy chân trời, và ở nơi Mũi Cực Nam của tổ quốc, mặt trời không bao giờ lặn.
HẠNH MAI