+Aa-
    Zalo

    Biết bố người yêu làm nghề phụ hồ mới hay sự thật không như tôi nghĩ

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Tôi chỉ muốn xem Hương sẽ phản ứng thế nào khi thấy bố mình đang làm việc vất vả trước mặt tôi. Thế nhưng thái độ của Hương lúc bấy giờ khiến tôi bất ngờ.

    Tôi chỉ muốn xem Hương sẽ phản ứng thế nào khi thấy bố mình đang làm việc vất vả trước mặt tôi. Thế nhưng thái độ của Hương lúc bấy giờ khiến tôi bất ngờ. Vậy hóa ra, trong suốt thời gian qua tôi đã nghĩ sai về Hương.

    27 tuổi tôi mới biết thế nào là yêu một người chân thành. Trước đó, con gái đến với tôi chỉ là chơi đùa, là giải trí, là những chiếc áo mà có thể dễ dàng mặc vào cũng dễ dàng buông bỏ.

    Sống trong nhung lụa từ bé nên tôi chưa bao giờ coi trọng thứ gọi là tình cảm. Vậy mà cho đến một ngày gặp Hương - cô gia sư trẻ tuổi của thằng em trai tôi, lúc bấy giờ tôi mới biết thế nào là yêu một người, thế nào là nhớ nhung, và cũng thay tính đổi nết từ đấy.

    Nghe mẹ tôi nói, Hương vào nhà tôi gia sư cho em trai tôi được hơn 1 tháng rồi, thế nhưng phải cho đến ngày hôm nay tôi mới thấy mặt cô bé. Bởi vốn dĩ trước đây có bao giờ tôi để ý ai trong nhà đâu.

    Hôm đó, đi ngang qua phòng thằng nhóc em thấy có tiếng con gái lạ tôi định liếc qua coi, nhưng rồi lại tặc lưỡi kệ rồi tiến thẳng vào phòng mình, nào ngờ vừa bước được 3 bước chân thì bỗng tiếng phát ra lớn hơn "Em làm bài đi chứ, không hỏi linh tinh ngoài lề nha, bé thì lo học đi, sao hỏi yêu đương hoài, chị không trả lời đâu...". Thấy kỳ lạ, tôi mở hé cửa thằng nhóc ra thì lạc vào mắt tôi lúc bấy giờ là gương mặt người con gái xinh đẹp, thanh tú và có sức hút vô cùng lớn.

    Tối đó nằm trên giường, hình ảnh của Hương cứ chập chờn trong tâm trí tôi, ánh mắt, nụ cười... đều đẹp. Có lẽ tôi đã yêu...

    Những ngày sau đó dù có bận công việc gì thì cứ đến giờ gia sư của thằng nhóc là tôi lại về, tôi về chỉ để nhìn mặt cô bé kia, cũng không biết từ bao giờ tôi đã bắt chuyện, làm quen với cô gia sư nhỏ này.

    Tình yêu của tôi bắt đầu không rõ ràng như vậy đó, mặc dù chưa một lần nói lời yêu với cô bé gia sư, nhưng những buổi hẹn hò giữa tôi và cô bé ngày càng nhiều hơn. Bố mẹ tôi thấy tôi quen cô bé, thường xuyên đón đưa cô bé chắc cũng đoán được vài phần nhưng thay vì phản đối như những gia đình khác, bố mẹ tôi lại hùn vào. Có lẽ, nhìn cô bé Hương ấy ai cũng thấy mến, ngoài vẻ xinh đẹp, hiền thục, cô bé lại thông minh, khéo tay. Người mẹ nào cũng mong muốn một nàng dâu như vậy. Huống hồ, thấy thằng con lêu lổng chỉ biết ăn với chơi giờ lại yêu được cô bạn gái nhu mì thế này vun vén là phải.

    Hương là cô gái cởi mở, thế nhưng duy chỉ có gia đình là Hương không bao giờ nhắc đến, kể cả khi tôi hỏi. Dù rất tin tưởng Hương, nhưng chính vì thái độ lạ của cô bé mỗi khi tôi nhắc đến chuyện gia đình nên tôi quyết định điều tra gia đình Hương.

    Chẳng có gì là lạ cả, đúng như dự đoán của tôi, bố mẹ Hương là nông dân chất phác, mẹ làm ruộng, bố làm phụ hồ, và một cậu em trai đang học lớp 10. Điều này có gì phải giấu cơ chứ? Tôi hoài nghi về Hương, chẳng lẽ cô ấy thấy xấu hổ về gia đình mình, hay sợ nói ra rồi tôi sẽ bỏ...
    Lại một lần nữa tôi đặt cược vào quyết định của mình. Trong buổi đi chơi hôm đó tôi cố tình đưa Hương tới công trường nơi bố cô đang làm việc. Ban đầu Hương không hề hay biết gì, vì công việc của bố cô nay đây mai đó nên việc ông làm ở công trường nào Hương đâu có rõ.

    Thế nhưng, chưa đầy 2 phút sau, Hương bỗng tiến đến chỗ tôi, níu tay tôi. (Ảnh minh họa).

    Hương vẫn nhẹ dạ cùng tôi đến công trường, bất giác Hương buông vội tay tôi, rồi chạy ra phía xa, chính lúc đó tôi đã nghĩ sai về cô bé, ánh mắt tôi đổ rụp, nét khinh khi về người con gái ấy hiện rõ trên mặt tôi.

    Thế nhưng, chưa đầy 2 phút sau, Hương bỗng tiến đến chỗ tôi, níu tay tôi. Cô nói có chuyện cần nói rõ ràng với tôi:

    – Thực ra, em có chuyện giấu anh, gia đình em nghèo lắm, mẹ em ruộng, còn bố em đang làm phụ hồ, chính là người mà anh vừa nhìn thấy đấy.

    Ngưng 1 lúc rồi Hương nói tiếp, giọng run run:

    – Em thật sự không muốn giấu giếm anh, chỉ là, gia đình anh giàu có như thế, gia đình em lại nghèo, em rất mặc cảm mỗi khi anh nhắc đến chuyện của gia đình. Vì em biết giữa hai ta luôn có khoảng cách như thế nên chắc chắn chúng ta sẽ không tiến đến được với nhau, nên mới không dẫn anh về ra mắt gia đình. Bây giờ, anh biết hết rồi đấy, anh có thể chia tay với em nhưng em không muốn anh coi thường gia đình em, nhà em nghèo nhưng không hèn, bố em làm việc vất vả mới nuôi em ăn học trưởng thành đến bây giờ…

    Chính lúc ấy gương mặt tôi bỗng biến sắc, hóa ra người con gái đứng trước mặt tôi đang run lập cập ấy lại là đứa con hiếu thảo, trong khi tôi lại dễ dàng nhận định về một người, dễ dàng coi khinh người khác.

    Làm sao tôi có thể buông tay một người con gái như Hương, tôi không hối hận vì đã điều tra gia đình Hương, nhưng lại hối hận và thấy xấu hổ vì cách cư xử, ý nghĩ xấu xa của mình khi nghĩ xấu về Hương.

    Nếu không yêu Hương có lẽ giờ đây tôi vẫn là thằng nhóc chỉ biết ăn chơi, thay người yêu như thay áo. Thế nhưng kể từ ngày có Hương tôi như biến thành con người khác, chịu khó học hỏi, thường xuyên ăn cơm nhà cùng gia đình hơn thay vì những buổi đi bar, uống rượu thâu đếm với lũ bạn.

    PHI LONG

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/biet-bo-nguoi-yeu-lam-nghe-phu-ho-moi-hay-su-that-khong-nhu-toi-nghi-a185128.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan