Cứ mỗi lần nghĩ đến đứa con gái bé bỏng đang sống khổ cực ở một phương trời nào đó, nước mắt người cha ấy lại trào ra. Dù những gót chân ông có rớm máu, dù hiểm nguy rình rập, gia sản khánh kiệt, ông cũng quyết tâm phải tìm bằng được con gái. Để rồi, giây phút cha con hội ngộ ngay tại “động” mại dâm, mừng mừng, tủi tủi khiến ông Quang cả đời không thể quên được.
Hy vọng từ một tin nhắn báo chỗ ở của con gái
Tiếp tục kể với PV báo ĐS&PL về hành trình gian nan tìm con gái của mình, ông Quang (60 tuổi, Vĩnh Phúc) bảo: “Thời gian đó, mỗi khi tôi từ Trung Quốc trở về, không thấy con gái đi cùng, vợ tôi khóc rất thảm. Nhìn nhà cửa chẳng còn gì, vợ như điên như dại, con gái càng ngày càng không có chút thông tin gì khiến tôi đau đớn đứt từng khúc ruột. Nhưng mỗi khi mệt mỏi, tôi nằm xuống là hình ảnh con gái lại hiện ra. Nó còn bé, nếu bị bán vào các “động” mại dâm thì khác gì là địa ngục. Chỉ nghĩ đến điều đó, tôi liền bật dậy, vớ lấy chiếc balo đã để sẵn vài bộ quần áo và tiếp tục lên đường đi tìm con”.
Theo lời kể của người cha này, mỗi chuyến đi của ông đều là những hành trình vô cùng gian nan, hiểm nguy luôn rình rập. Có lần đi qua một ngôi làng ở tỉnh Vân Nam, ông bị một toán thanh niên cầm dao xông tới, do họ tưởng là trộm cướp. Sau khi nghe ông giải thích, những người này đã thả cho ông đi và còn chúc ông sớm tìm lại được con mình.
Đơn ông Quang nhờ cô giáo Nguyễn Thị Hoa viết giúp để gửi cơ quan Công an Trung Quốc. |
Ông nhớ lại, một lần khác, ông phải cạo trọc đầu giống một số người dân quanh khu vực ông tìm con gái để họ không phát hiện ra. Ông cải trang thành đủ kiểu người len lỏi sống, quyết tâm tìm con. Khi tới các quán gội đầu trá hình, ông chỉ chọn làm một dịch vụ, là cắt tóc, hoặc gội đầu hoặc là cạo râu để có cớ dò hỏi tung tích con.
Ròng rã hơn một năm lặn lội khắp nơi mà không có kết quả, ông đành quay về để chuẩn bị hầu bao cho đợt đi tiếp theo. May mắn, đúng lúc đó, gia đình ông nhận được tin nhắn của con gái. “Tôi nhớ vào khoảng cuối năm 2008, khi cả gia đình tôi đã tuyệt vọng về tinh thần, cạn kiệt về kinh tế thì con gái của tôi đã gửi tin nhắn trên Yahoo cho chị gái nó. Nội dung ngắn gọn rằng cô bé đang ở Sùng Tả, Quảng Tây (Trung Quốc).
Gia đình tôi đã có hy vọng tìm được con. Chỉ cần có địa chỉ là con sẽ được quay về Việt Nam. Vì thế, tôi đã vội vã lên đường đến Sùng Tả. Tuy nhiên, một mình tôi thì không thể làm được gì nên tôi đã gọi điện nhờ người bạn tên Hữu giúp đỡ (người Trung Quốc nhưng rất giỏi tiếng Việt, đã nhắc đến trong bài 1- PV). Đến đó, chúng tôi mới biết đó là một ổ mại dâm. Con gái tôi đang ở trong đó”, ông Quang nhớ lại.
Cuộc trùng phùng nơi “hang hùm”
Ông Quang vẫn lưu giữ nhiều số điện thoại của người đã giúp đỡ ông và gia đình tìm được con gái mất tích. |
Ông Quang cùng người bạn của mình đến “động” mại dâm của Sùng Tả, ông thấy rất nhiều gái trẻ ra vẫy tay mời chào. Linh tính mách bảo con gái ông chắc chắn đang ở đây, vì thế, ông cùng bạn bước vào quán. Ông hỏi bà chủ “Có gái Việt Nam không?”.
“Bà chủ thấy chúng tôi có vẻ rất thích thú với gái Việt Nam nên liền gật đầu, ra ký hiệu gọi những cô gái Việt Nam ra để chúng tôi lựa chọn. Vài phút sau, vài cô gái trẻ trung, ăn mặc sành điệu bước ra. Chỉ cần liếc qua tôi cũng nhận ra trong đám ấy có con gái mình. Lúc ấy, thú thực tôi chỉ muốn chạy lại ôm lấy con nhưng không thể vì sợ bị lộ. Con gái tôi nhìn thấy bố, nó rất bất ngờ, sau thì xúc động rơm rớm nước mắt. Tôi kịp ra ám hiệu con hãy bình tĩnh, bố sẽ tìm cách cứu con ra khỏi đây. Cháu nó hiểu ý, vờ như không biết”, ông Quang kể lại ngày vào “hang hùm” gặp con.
Ông Quang nói rằng, nếu như lúc ấy, ông vội vàng đưa con gái đi thì cả hai cha con sẽ khó mà giữ được tính mạng nơi đất khách quê người. Bởi lẽ, các tụ điểm mại dâm thường được canh phòng rất chặt chẽ. Sau khi bằng mọi cách tiếp cận, dặn dò con gái cẩn thận, ông tìm cách ra khỏi ổ mại dâm đó để gọi điện cho cơ quan chức năng. Ông thông báo sự việc cho cả cơ quan chức năng phía Trung Quốc và Việt Nam để được giúp đỡ và yểm trợ.
Dù đã báo tin cho lực lượng công an nhưng ông vẫn lo sợ, đứng ngồi không yên. Cũng vì quá lo lắng nên ông quyết định phải loanh quanh ở gần ổ mại dâm xem họ có di chuyển con gái ông đi đâu không. “Khó khăn lắm tôi mới tìm được con, vừa mừng vừa lo, nên không thể để mất dấu được. Tôi cứ kiên nhẫn chờ ở gần đó. Khoảng vài tiếng sau Công an Trung Quốc tới. Địa điểm mại dâm này bị triệt phá. Bố con tôi cùng 30 cô gái Việt Nam khác được đưa về đồn để lấy lời khai và làm các thủ tục theo quy định. Trước Tết 2009, Công an Trung Quốc đã trao trả con gái tôi cho bộ đội Biên phòng Móng Cái (Quảng Ninh) của Việt Nam. Vậy là, bố con tôi đã được về quê ăn Tết cùng gia đình”, ông Quang xúc động kể.
Trở về quê hương, chờ con gái bình tâm trở lại sau những tháng năm tủi nhục bán thân xứ người, ông mới nhẹ nhàng hỏi lý do bị bán sang Trung Quốc. Con gái ông cho biết, do lúc đó có quen hai thanh niên qua mạng. Qua vài lần trò chuyện, trao đổi, họ đưa cô bé sang Gia Lâm (TP.Hà Nội) chơi. Không hiểu chúng đã cho thứ thuốc gì đó vào đồ ăn nước uống để rồi khi tỉnh lại, cô bé đã thấy mình ở bên kia biên giới. Nghe vậy, cả hai vợ chồng ông chỉ biết ôm con gái khóc nức nở. Thương con, xót xa thân phận yếu liễu bị hành hạ nơi xứ người, nhưng, đối với ông lúc đó, con gái được trở về nhà an toàn là điều vô cùng may mắn và hạnh phúc rồi.
Nói chuyện với PV báo ĐS&PL, cô Nguyễn Thị Hoa, giáo viên từng dạy tiếng Trung cho ông Quang cho hay: “Tôi gặp chú Quang tại trung tâm ngoại ngữ. Khi ở trên lớp, biết chú không biết gì về tiếng Trung nên tôi chẳng gọi lên phát biểu bao giờ. Một hôm, tôi đến lớp sớm thấy chú ấy ra lan can, hai chú cháu nói chuyện, tôi hỏi sao chú đi học tiếng Trung, thì chú bảo học để tìm con gái mất tích. Tôi đã rất xúc động và khâm phục về câu chuyện của chú. Từ hôm ấy tôi nói, chú cần gì tôi sẽ giúp. Vậy là chú thường xuyên mang sách vở lên hỏi. Hôm nào đi tìm con chú thường nói chuyện với tôi trước, nhờ tôi xem hộ bản đồ rồi phiên âm ra cho chú học. Mỗi lần đi từ Trung Quốc về, chú đều kể lại hành trình cho tôi nghe. Tôi rất khâm phục ý chí, tình cảm của chú Quang”.
*Tên nhân vật đã được thay đổi
Mai Thu - Lê Liên