(ĐSPL) - Quá hoảng loạn tôi vội gửi thằng bé con sang nhà hàng xóm, toan định gọi công an thì chồng tôi gạt tay lại, quỳ lạy rối rít van xin bọn chúng.
Vẫn cứ tưởng chồng đi công tác 1 tháng như mọi khi nên hai mẹ con tôi yên tâm ở nhà. Nào ngờ, sau 1 tháng công tác ấy chồng tôi về nhà trong bộ dạng như người vừa mới bước từ cõi chết ra, mặt mũi bơ phờ, tinh thần suy sụp, không nói không rằng gì chỉ trốn trong phòng đóng chặt cửa khóc thút thít.
Phải gần một ngày trời tôi mới biết được lý do vì sao chồng tôi lại trở nên như vậy sau khi tụi đầu gấu xông vào nhà đập tan nát đồ đạc và không ngừng quát tháo kêu tên chồng tôi. Quá hoảng loạn tôi vội gửi thằng bé con sang nhà hàng xóm, toan định gọi công an thì chồng tôi gạt tay lại, quỳ lạy rối rít van xin bọn chúng. Nhưng đầu gấu mà, xã hội đen mà đời nào chúng chịu bình tĩnh nghe phân trần. Chồng tôi càng van xin, càng nói chúng càng đánh, tôi xông đến chúng đẩy ra, giữ lại…
Tôi kêu to chúng lại đánh chồng tôi thảm hơn, chúng chốt cửa nhà tôi lại nên hàng xóm không ai vào được. Nếu biết trước ngay từ lúc gửi thằng bé con sang nhà hàng xóm tôi đã đi trình báo công an, có lẽ chồng tôi đã không bị đánh thảm đến vậy. Sau gần 30 phút ẩu đả, cuối cùng chúng cũng nói “Mày mà không trả hết số nợ đó tao giết cả nhà mày, cả con vợ và thằng con trai mày nữa. Khôn hồn thì bán nhà bán cửa đi, bán vợ bán con đi mà trả nợ…”.
Ảnh minh họa. |
Cứ thế chúng lại kéo nhau đi, còn chồng tôi ngã vật ra sàn nhà vì quá đau đớn, mệt mỏi. Mãi sau anh mới thốt lên lời cầu xin tôi tha thứ, “Anh xin em Thúy ơi, anh sai rồi, anh biết giờ anh có nhảy cầu cũng không hết lỗi lầm. Anh xin lỗi em và con. Nếu không có tiền trả chúng, chúng sẽ giết anh. Anh mê bóng, anh muốn nhanh chóng đổi đời để mẹ con em được sung sướng, nào ngờ, càng dấn sâu càng đau đớn… bây giờ lãi mẹ đẻ lãi con lên đến 6 tỷ, em bảo anh phải làm sao đây...?”
Nghe chồng tôi nói tôi như chết lặng, như người mất hồn, không nói được một câu. Giờ có giết chồng tôi cũng không giải quyết được gì, chúng sẽ không tha cho chồng tôi, và cả mẹ con tôi nữa. Sau hơn hai ngày sống trong đau khổ, dằn vặt lẫn nhau tôi đành chấp nhận bán toàn bộ nhà đất, gia tài, rút toàn bộ số tiền tiết kiệm và vay mượn thêm bên nhà đẻ, bố mẹ, anh chị bên chồng, hàng xóm, bạn bè… tất cả những nơi nào có thể vay mượn được tôi đã tìm đến. Còn chồng tôi thì hết tiền là hết bạn, không một người nào cho chồng tôi vay. Công ty cũng vì cớ đó mà đuổi việc anh.
Sau nửa tháng cuối cùng chúng tôi cũng trả hết nợ, nhưng lại phải sống cảnh nhà không có, tiền bạc không và thêm một ông chồng thất nghiệp. Cả nhà phải chuyển đến sống trong căn phòng trọ chật chội. Cuộc sống vô cùng khó khăn.
Giờ đây tôi không biết cuộc sống của mình sẽ ra sao, còn con tôi tại sao nó phải chịu khổ chỉ vì những sai lầm của bố nó. Tôi đang nghĩ đến việc ly hôn chồng vì không sống nổi cuộc sống đó nữa. Tôi nên làm gì lúc này???
PHƯƠNG TRÀ
Nguồn: Người đưa tin
Xem thêm video:
[mecloud]xYxMv9IMSM[/mecloud]