Ch?ến Thắng có thể ngồ? v?ết kịch bản suốt đêm, hoặc không ăn, không ngủ để chỉnh sửa lạ? 1 bức tranh cho hợp mắt mình.
Ngô? nhà của "anh chàng nó? xấu vợ" - Ch?ến Thắng - khá khang trang. Căn nhà 3 tầng nằm nép mình trong khu trung tâm của thị xã Phúc Yên, Vĩnh Phúc.
Ch?ến Thắng t?ếp chúng tô? bằng vẻ thân th?ện, xuề xòa như đón t?ếp hàng xóm. Kh? ngườ? g?úp v?ệc của anh mở cửa mờ? chúng tô? vào, đ?ều đầu t?ên chúng tô? thấy là cây hà? đang say sưa cầm cọ vẽ.
Bị bất ngờ, tô? hỏ?: "Tranh này là anh vẽ sao?" Anh cườ?: "Ừ, anh vẽ chơ? cho vu?." Ngườ? g?úp v?ệc t?ếp lờ?: "Chú ấy mả? vẽ từ trưa, còn chưa chịu ăn gì cả!".
Nghe thấy lờ? "trách" của ngườ? g?úp v?ệc, Ch?ến Thắng lạ? cườ? hì hì: "Trưa nay nhà chỉ có anh vớ? bác g?úp v?ệc, anh mả? vẽ, cũng chả muốn ăn. Đây, tranh này anh tưởng xong rồ?, nhưng nhìn mấy con ngựa h?ền quá, anh định vẽ thêm mấy cá? chân...cho nó ph?."
Trong lúc cây hà? say sưa vớ? những chú ngựa của mình, chúng tô? tranh thủ ngắm những tác phẩm được trưng bày trong phòng khách. Những bức tranh được anh vẽ trực t?ếp lên tường, xung quanh còn được đắp nổ? hoặc vẽ gạch trang trí như 1 khung tranh hoàn th?ện.
Ch?ến Thắng chỉ cho chúng tô? hình ảnh đàn gà quây quần dướ? góc phả? 1 bức tranh và cắt nghĩa: "Đây là Thắng vẽ g?a đình Thắng đấy. Có con trống, con má? và 4 con con. Nhìn mặt con trống đăm ch?êu chưa? Đấy là Thắng đang nghĩ về kịch bản đấy!", rồ? anh lạ? cườ? xuề xòa.
Cây hà? cho b?ết nếu những bức tranh trên tường là anh vẽ, thì mấy bức tứ bình, tranh thêu chữ thập là do bà xã anh tỉ mẩn ngồ? thêu.
Ngoà? những lúc đ? d?ễn, thú vu? của anh chỉ là vẽ tranh, v?ết kịch bản, đ?êu khắc đá. Đô? lúc buồn buồn, anh mở dàn karaoke để "luyện g?ọng" và...hát cho bà con hàng xóm cùng nghe.
"Ngoà? con cá?, g?a đình thì tô? co? những bức hình tự vẽ, sản phẩm đá tự khắc là khố? tà? sản khổng lồ của mình", Ch?ến Thắng hóm hỉnh.
Dàn âm thanh tương đố? "chuẩn" mà Ch?ến Thắng dùng để luyện g?ọng.
Ngồ? 1 lát, Ch?ến Thắng bước tớ? góc làm v?ệc và lấy cho chúng tô? xem 1 ch?ếc bình đá anh đang khắc dở. "Anh chàng nó? xấu vợ" cườ? h?ền hòa: "Mỗ? ngày anh khắc 1 tí. Cứ rảnh rỗ? là lô? ra hí hoáy. Đây này, cá? đục nó đơn g?ản lắm." Nó? rồ?, anh tỉ mẩn ngồ? khắc ngay trước mặt chúng tô?.
Thấy khách trầm trồ vì mình đa tà?, Ch?ến Thắng bảo: "Ngày trước anh cũng làm nghề khắc đá mà. Lâu ngày không làm thì nó buồn chân buồn tay, nhớ nghề. Thích thì làm thô?, chứ có phả? tà? năng gì!"
Anh nó? thêm: "Năm nay anh không ra đĩa tấu nó?, nhưng sang năm sẽ có. Anh đang v?ết kịch bản rồ?! Nh?ều hôm đang đêm, nghĩ ra câu gì hay là anh xuống máy v? tính gõ, có kh? cả đêm mớ? xong. Sáng ra mọ? ngườ? dậy thì mình lạ? đ? ngủ. Tranh vẽ cũng thế, nh?ều kh? vẽ xong rồ?, nhưng thấy không vừa mắt là lạ? xóa đ?, vẽ đến bao g?ờ vừa ý thì thô?! Nh?ều lúc, bị bà xã bảo hâm" - nó? rồ?, anh lạ? cườ? hì hì.
Cao hứng, Ch?ến Thắng ngồ? tấu luôn 1 đoạn trong kịch bản đang v?ết dở cho chúng tô? nghe. Anh tâm sự: "Cá? tấu nó? bây g?ờ bị ma? một nh?ều rồ?. Anh làm tấu hà? là cũng muốn khơ? lạ? vốn cổ dân tộc. Nếu có a? muốn học, anh sẵn sàng chỉ cho ngườ? ta." Tô? cườ?: "Anh không sợ mất vị trí độc tôn của mình sao?" Cây hà? bảo: "Không, được thế thì mình phả? vu? chứ!"
Kh? chào ra về, chúng tô? được cây hà? t?ễn ra tận cổng. Anh còn nh?ệt tình chỉ đường đ? thuận t?ện nhất cho chúng tô?. Ấn tượng về sự gần gũ?, bình dị như ngườ? dân quê chân chất của cây hà? còn theo chúng tô? suốt dọc đường về.
Theo Trí Thức Trẻ